NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 97

để ý cô mặc gì; ông chỉ muốn cởi nó ra. Ông tìm thấy cái móc ở cạp quần
cô, và cái phéc mơ tuya, và rồi nó tuột xuống khỏi hông cô. Ông nhẹ nhàng
đẩy cô lên giường và cười.

“Cô đang đi tất!”

“Dĩ nhiên rồi,” cô mơ hồ nói. “Đi tất thì làm sao? Tôi nghĩ là ông cũng đi
tất.”

Ông cởi khóa đôi bốt ngắn của cô và chúng nhập hội với những món đồ
khác của cô trên sàn. Đáng lẽ cô phải cảm thấy kỳ cục khi chỉ mặc mỗi bộ
đồ lót trước mặt một người đàn ông không quen, nhưng cô lại thấy bình
thường, dễ chịu. Gợi cảm.

Ông đứng nhìn cô. Ông vẫn mặc nguyên quần áo.

“Cô đẹp lắm, cô biết không?”

Laura khẽ cười. Có lẽ ông đã nói thế với tất cả mọi người. Cô không bận
tâm. Cô muốn ông đối xử với cô như ông đối xử với bất cứ cô bạn gái cũ
nào của ông.

“Đắp chăn vào đi, cô đang run rẩy đấy,” ông nói, khẽ thích thú khi ông bắt
đầu cởi quần áo của mình.

Bên dưới chiếc chăn lông vịt, Laura ngắm nhìn ông. Cơ thể ông khỏe mạnh
và rắn chắc. Ông là một nhà văn thật đấy nhưng rõ ràng ông không chỉ ngồi
lì ở bàn làm việc cả ngày. Khi chiếc quần đùi của ông tuột xuống, cô nhắm
mắt lại. Căn phòng xoay tròn như thể cô đang chơi trò cưỡi ngựa gỗ và cô
nhanh chóng mở mắt ra.

Ông đã tắt ngọn đèn chính và thay thế nó bằng ngọn đèn ngủ. Rồi ông kéo
Laura vào vòng tay mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.