NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 105

Rơne lễ phép trả lời:

· Thưa sư phụ, đệ tử rất tha thiết mong được xa lánh cõi trần gian khổ ải, xa
lánh những âm mưu ám hại của kẻ địch nên mới tìm đến đây. Đệ tử xin dốc
lòng tín ngưỡng Thượng đế, xin ăn năn tội ác, cải tà qui chính để linh hồn
mai sau được hưởng phúc lành nơi Thiên đường.

Viện trưởng xoa tay vui vẻ:

· Nếu vậy thì quí hóa quá, cửa từ bi không hẹp với ai bao giờ! Nhưng sinh
hoạt của kẻ tu hành kham khổ lắm, ta sợ người không chịu nổi Pháp quy
của kẻ xuất gia chăng? Người phải bỏ hết tất cả những thứ ngươi yêu quí,
xa lánh những hưởng thụ vật chất, những xa hoa, khoái lạc của người thế
gian, người chịu nổi chăng?

Rơne vừa mới ăn một bụng gà còn no cứng nên trả lời một cách thành thực:

· Thưa sư phụ, con quả thực chán mùi thịt cá hôi tanh, chỉ ao ước được ăn
chay dưa muối thanh đạm mà thôi.

Hắn cũng biết hắn chỉ ao ước ăn chay tạm thời, nhưng hắn không bao giờ
nghĩ ngợi lâu về tương lai, hay ngày mai của hắn sẽ ra sao?

Viện trưởng bằng lòng thu nhận, thế là Rơne được ở lại trong tu viện. Ngày
thứ nhất hắn rất chăm chỉ đọc kinh cầu nguyện và thấy bữa cơm trưa tuy
thanh đạm nhưng cũng rất ngon miệng. Ngày thứ hai cũng bình yên vô sự
trôi qua. Đến ngày thứ ba Rơne bắt đầu nhớ thịt. Sẵn có con chim vẹt trong
tu viện, hắn ăn tạm chẳng cần hỏi ý kiến ai cả. Thịt chim vẹt rất cứng, mùi
vị nhạt nhẽo lại hơi tanh, nhưng dù sao có cũng hơn không.

Các Tu sĩ thấy mất con vẹt quí, tìm kiếm khắp nơi vẫn không thấy, hỏi
Rơne , hắn không biết. Hắn còn giả vờ tán tụng những đức tính của chim ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.