NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 110

Đại vương, sự thực như thế này: dồi để trên nóc tủ, anh Chó bị xích cột ở
cổ đang gục đầu vào móng khóc, vậy thì đáng kiện ở chỗ nào!

Chó cãi:

· Dồi ấy phần của tôi.

Mèo ưỡn ẹo, mỉm cười rất tình tứ, mắt chớp chớp có vẻ mơ mộng hồi
tưởng:

· Tâu Đại vương, thiếp xin kể rõ hôm ấy khúc dồi tình cờ rơi xuống trước
mặt Rơne , anh ấy tưởng là của trên trời rơi xuống bèn nhặt lấy và chạy. Vả
lại chăng trên khúc dồi không hề có ký tên hay đóng dấu nói rằng “ dồi này
của Chó, cấm ăn” cơ mà! Chồng của thiếp phải chạy đuổi theo Rơne mãi,
và cũng dùng hết mưu kế mới đoạt được. “ Cờ đến tay ai người ấy phất”.
Chồng thần thiếp chiếm được khúc dồi ấy không lẽ còn ăn lầm nữa hay
sao?

Hải Ly đĩnh đạc bước ra nói:

· Về nhân cách của Rơne thì không cần phải nói nhiều, trong triều ngoài
quận ai cũng thừa biết rồi. Theo Rơne , dù ngai vàng của Đại vương có đổ,
dù bá quan có mất hết cả công danh phú quí hắn cũng chẳng động tâm,
miễn hắn có một con gà béo để chén là được.

Cách đây mấy hôm, thần bắt gặp hắn đang đội lốt thầy giáo dạy Thỏ hát
Thánh thi, bỗng nhiên vồ lấy Thỏ định bóp chết, may gặp thần nên Thỏ mới
thoát nạn. Xin Đại vương nghiêm trị Rơne , kẻo sau này những kẻ yêu hòa
bình công đạo chân chánh,sẽ chê cười pháp luật của Triều đình bất công,
dung túng quan lại làm xằng.

Sói cướp lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.