NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 146

- Em đứng cạnh anh và phải canh chừng. Để nó trốn mất thì vợ chồng ta
chẳng còn mặt mũi nào nhìn ai nữa!

Sói lại bảo Gấu:

- Anh phải nhớ Rơne xưa nay vẫn khinh bỉ anh lớn xác mà ngu, bây giờ là
cơ hội tốt để báo thù, anh đừng bỏ qua. Mèo, anh trèo lên cao buộc dây, tôi
cất thang. Thôi thế là Rơne hết hy vọng nhé!

Rơne bảo:

- Các anh làm gì mà sợ hãi quá thế. Các anh to lớn thế kia, lại còn cả một
đội Ngự lâm quân của Đại vương vây chung quanh pháp trường, ai cũng võ
trang đến tận răng. Còn tôi, một con cáo bé nhỏ, bị trói tay chân thế này,
còn có cách trốn đi đâu được! Các anh sợ tôi đến thế à? Nầy, ngày xưa cha
tôi cũng chết treo nhưng không có nhiều người hầu hạ chung quanh chu
đáo như thế này. Thôi có treo thì treo nhanh lên không có chậm tí nữa lại
làm trò cười cho thiên hạ!

Sói nói :

Các anh nghe thấy không? Thằng tù này chết đến nơi vẫn còn khoác lác.
Chúng ta cùng kéo dây cất thang một lúc. Nó muốn chết nhanh thì được
chết nhanh!

Rơne lúc ấy mới hoảng hốt nghĩ thầm: Chết thực! Tay chân bị trói cả làm
thế nào bây giờ? Chỉ còn cái lưỡi vẫn còn dùng được, ta thử cố khai thác
xem!

Rơne nhìn về phía Quốc vương nói lớn:

- Trước giờ chết tôi xin Đại vương và Bách thú cho phép tôi được xưng tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.