NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 16

- Hình như tôi nghe có tiếng gì lạ lắm!

- Đó là một thứ âm nhạc nổi tiếng của dân vùng này. Họ có cả một đội nhạc
công thỉnh thoảng lại hợp tấu như thế. Hay quá nhỉ?

Nhưng Rơne đã thừa biết cái bản hợp tấu của đội nhạc công ấy là tiếng Tù
và, tiếng loa và tiếng chân ngựa, chân chó . . . một bản nhạc hắn đã thuộc
lòng từ lâu. Và hắn sửa soạn cất cẳng chạy.

- Kìa anh đi đâu vội vàng thế?

- Tôi không muốn gặp bọn nhạc công, nhạc sĩ của anh. Bản nhạc họ đang
hòa tấu không hợp với tôi.

- Thế lời thề anh để đâu? Không lẽ vừa thề xong lại nuốt ngay, con người
chóng quên bạc bẽo đến như thế là cùng. Anh nhất định đi rồi bảy năm nữa
“ em” biết tìm anh ở đâu bây giờ?

Rơne không thèm nghe lời chế nhạo của Mèo. Hắn nghĩ thầm “tránh voi
chẳng xấu mặt nào” ở đời có khi phải bỏ chạy và biết bỏ chạy đúng lúc mới
là bậc thức thời!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.