nghe chị bếp nói chị ta sẽ cất thêm nhiều lương thực vào kho để dành ăn
trong mùa đông. Chúng ta tha hồ chọn lựa thứ nào vừa ý.
Sói chỉ nói rất ít:
- Chạy nhanh lên cháu!
Cái lỗ Mèo rất bé còn thân hình Sói vẫn to lớn hơn Rơne xưa nay làm Sói
lo lắng chỉ sợ chui không lọt, nhưng may làm sao mấy hôm gần đây Sói bị
đói quá nên gầy bớt rất nhiều, và nhờ thế Sói mới có thể chui vào được.
Rơne ở ngoài canh cửa cho Sói và hắn hứa sẽ canh rất cẩn thận.
Sói vào lọt kho trông thấy món gì cũng thèm. Hắn đã ăn một bụng đầy
cứng nhưng vẫn cố gặm thêm một đùi thịt ướp. Sói đang ăn ngon lành bỗng
nghe Rơne gọi:
- Có người đến ra mau cậu ơi!
Sói vội vàng chạy đến lỗ Mèo chui đầu ra trước, rồi đến vai, nhưng chỉ ra
được đến đấy mà thôi. Thì ra cậu Sói tham ăn quá nên bụng to phình ra như
một cái bao da. Lúc bụng đói chui vào lọt thì bây giờ bụng no ra không
thoát.
Sói cố sức trườn ra ngoài thở hồng hộc lên. Còn Rơne cũng cuống quít nắm
lấy tai, mũi, vai, cố gắng sức kéo Sói ra. Lần đầu tiên thằng cháu tốt bụng
đem hết sức bình sinh mong cứu cậu. Hắn cắn cổ Sói thật chặt để kéo ra
nhưng cũng không ăn thua gì, vì cậu Sói bị cái bụng lớn tướng chận cứng
cửa hang không nhích ra được tí nào. Ngừng lại để thở một lúc sau Rơne
bảo:
- Cậu hãy đợi đây để cháu thử tìm cách khác xem.