- Tôi sẽ bay xuống mổ mắt cho anh thành ra một thằng cáo mù.
- Chị Sẻ thân yêu ơi, chị cứ xuống đi. Như thế tôi mới có thể đem chị đi
thăm các con được.
- Đi thăm nó ở đâu?
Rơne chỉ vào bụng mình một cách kiêu hãnh:
- Đây chứ còn đâu! Chao ôi! Nghĩ đến sự chúng nó hết đau khổ, hết làm chị
lo lắng xót thương, chị nên vui lên mới phải chứ. khi nào chị cần tôi cũng
xin vui lòng giúp chị như thế. Tôi dám tự phụ có thể chữa khỏi tất cả các
chứng bệnh nan y trên đời.
Hắn nói xong bỏ đi mồm lẩm bẩm một mình:
- Hôm nay ăn một bữa ngược đời. Món tráng miệng hoa quả ăn trước, chim
non ăn sau. Nhưng mà thật chả bỏ dính răng!
Trong lúc Rơne chê chả bỏ dính răng, chim Sẻ vật vã khóc con:
- Các con yêu quí ơi! Các con cưng của mẹ ơi! Chính mẹ đã giết các con.
Mẹ quá tin lời thằng lưu manh làm các con chết oan. Mẹ thề sẽ báo thù cho
các con.
Mẹ Sẻ than khóc một hồi xong vỗ cánh bay đi tìm những người bạn thân.
Đám bạn này xưa nay vẫn nhờ vả mang ơn Mẹ Sẻ rất nhiều, Mẹ Sẻ tin rằng
bọn họ sẽ vui lòng giúp mụ báo thù và trừ hại cho tất cả giống vật yếu đuối
trong rừng.
Nhưng đến bây giờ Mẹ Sẻ mới biết trên thế gian vốn rất khan hiếm sự biết
ơn và tình nghĩa. Bọn bạn quí của Sẻ sau khi biết chuyện đều lảng nhanh