NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 66

Chương 6.
15 - Báo Thù

Mẹ Sẻ bay về tổ rất thất vọng, mụ không ngờ tình đời lại đen bạc như vậy.
Lúc bay qua một cái hàng rào mụ nghe tiếng gọi rất yếu ớt:

- Chị Sẻ, chị lại đây thăm tôi một chốc đã nào!

Mẹ Sẻ dừng lại và nhận ra bác Chó săn. Lúc xưa bác ta còn trẻ vốn rất anh
dũng, thiện chiến và danh tiếng lừng lẫy khắp nơi.

Mẹ Sẻ hỏi:

- Chào bác Chó, bác làm sao thế?

Chó rất ốm yếu tiều tụy, bao nhiêu xương sườn đều lộ ra cả có thể đếm
được từng chiếc, trông có vẻ yếu đuối, hình như ốm nặng thì phải.

Chim Sẻ ái ngại hỏi:

- Bác mệt phải không? Bác có cần giúp?. hay là tôi đi mời cụ lang cho bác
nhé?

Chó lắc đầu:

- Không, tôi không có bệnh gì cả, chỉ đói đấy thôi. Chủ nhân bảo tôi già rồi,
vô dụng nên không cho tôi ăn nữa. Nhưng tôi biết nếu được ăn uống đầy
đủ, tôi vẫn còn có thể làm việc được như thường. Chủ không cho ăn tôi mới
mất sức dần như thế chứ! Tiếc rằng tôi nghe nói chị có chuyện buồn nhưng
yếu quá không thể giúp chị được.

Chim Sẻ thấy có người thương xót mình thì rất cảm động. Mụ kể cho Chó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.