NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA JAMIL - Trang 42

“Có, có thể, nếu cháu biết nó ở đâu. Thật không may, lúc này ông không

biết nó ở đâu. Ông luôn mơ ước một chuyến phiêu lưu và bằng cách nào đó
mang chiếc chìa khóa trở lại. Giờ ông quá già rồi không thực hiện được ước
mơ này nữa.”

“Thậm chí có uống nước cây Tatasi cũng không thể quay trở lại năm

tháng thủa xa xưa được nữa.” Ông Majid nói đùa và quay sang Jamil.
“Cháu ạ, thực tế có thể mang chìa khóa trở lại. Trong cuộc đời nhiều điều
có thể lắm.”

“Ông có nghĩ, cháu có thể mang nó trở lại không?”
“Thật là một câu hỏi thú vị!” Ông Majid nói. “Vì cháu đã thể hiện khả

năng tự mình suy nghĩ, ông nghĩ là có thể”. Ông Majid ngừng nói và đặt
tay lên vai Jamil. “Nếu cháu mơ ước làm một việc gì đó, cháu hãy biến giấc
mơ thành hành động, và nếu điều này được thực hiện, đúng theo con đường
mà cháu đã chọn, thì số phận sẽ làm được những điều mà dường như biến
cái không thể thành có thể.”

“Nói cách khác, nếu cháu tìm kiếm, cháu sẽ thấy.” Ông Kamal kết luận.

* * *

Những lễ hội khai mạc cung điện mới kéo dài hàng tháng đã làm cho

Jamil kiệt sức. Cậu mong đến ngày cuối cùng khi cậu là một trong những
người được rước chiếc hộp đựng chiếc chìa khóa ra khỏi cung điện mới.
Jamil rất mừng. Cậu và những người khác đã được rước chiếc chìa khóa đó
nhiều lần nên cậu khoác lác. “Cháu nhắm mắt cũng có thể thực hiện được.”

Trước ngày chính thức khai mạc cung điện, ông Kamal úp mở cảnh báo

Jamil. “Hãy coi chừng những lời nguyền từ bầu trời “.

“Ý ông là sao?”
“Cháu đã nhìn lên bầu trời hôm nay chưa?”
“Chưa ạ. Có chuyện gì ở trên đó ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.