NHỮNG DẢI TRẮNG TRÊN NỀN ĐEN - Trang 49

- Không, thế thì không được. Đó không phải là kinh doanh. Không thế
thì cô cũng đã cầm của cháu khoảng năm mươi rúp rồi. Cô đằng nào cũng
có đưa cho cháu đâu!
- Cô không đưa. Điều này bị cấm. Mà cháu sẽ làm gì với chỗ kiều
mạch đó chứ?
- Cháu sẽ bán cho bà Dusia. Bà ấy là bảo mẫu, bà ấy cóc sợ những
điều luật cấm đoán của các người.
- Nhưng cô cần kiều mạch cho mẹ cô. Cháu đã hứa sẽ bán cho cô rồi.
- Cháu chẳng có gì phản đối mẹ cô cả. Hãy để bà ấy ăn cháo kiều
mạch và sống vui vẻ. Nhưng cháu hứa bán bột cho cô chứ không phải là
biếu không.
- Thôi được rồi, hãy cầm lấy một rúp và chúng ta hết nợ.
- Không. Cô nợ cháu đúng 96 kopek, cháu không có 4 kopek để thối
lại cho cô.
Cô giáo chấp nhận cuộc chơi, vội chạy đi tìm tiền lẻ. Cuộc trao đổi đã hoàn
tất.
*
Buổi sáng chúng tôi được ăn cháo kiều mạch. Kiều mạch là món hiếm
trong cô nhi viện. Mỗi người được hai thìa cháo. Ai nấy đều vui vẻ, chỉ
mình Sasha không vui. Nó chửi thề, những đường gân trên cổ phồng lên, nó
nói gọn lỏn “Chó má!”, và cầm lấy khẩu phần của mình trên bàn bò tới
phòng nơi các bảo mẫu đang ăn.
Sasha có thân hình của một người trưởng thành. Chân nó bị xoắn lại một
cách kỳ cục, một tay bị liệt. Nó bò đến phòng các bảo mẫu, dùng đầu mở
cửa và ném đĩa cháo vào phòng với cánh tay lực lưỡng. Trong phòng, bà
bảo mẫu, con gái và chồng bà ta đang ngồi quanh bàn. Trước mặt mỗi
người là một đĩa cháo đầy ú.
Người đàn ông ngẩng mặt khỏi đĩa cháo. Ông ta nhìn thấy Sasha và nghe
thấy những lời của nó. Sasha nói rằng bà bảo mẫu không những sống trên
đau khổ của người khác mà còn nuôi cả một cô con gái mặt to và một gã
nhân tình. Đương nhiên là Sasha nói những điều đó bằng một thứ ngôn ngữ
Nga rất dân dã, kèm theo những câu chửi tục. Tôi không dám nhắc lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.