NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 92

với mái tóc dày, đen nhánh, đi theo các chị mình vào cửa hàng bán quần áo
duy nhất trong thị trấn.

Giờ thì, dĩ nhiên, có đến vài cửa hàng, thậm chí có cả một cửa hàng bách

hóa J.C Penney ngoài kia trên đường cao tốc, nhưng hồi ấy, Clothes Line là
nơi để sắm quần jean Jordache và quần chẽn.

“Không thể nào là cháu, Angie DeSaria.”
Giọng nói quen thuộc lôi Angie ra khỏi cơn mơ. Cô nghe thấy tiếng chân

bước rộn ràng (đế giày cao su trên nền nhà trải vải sơn) và bắt đầu mỉm
cười.

Bà Costanza len lỏi qua những giá treo quần áo, uyển chuyển, nhanh

nhẹn khiến ngay cả Evander Holyfield

14*

cũng phải ao ước. Thoạt tiên, chỉ

có thể nhìn thấy mái tóc nhuộm đen, rối của bà. Rồi thì đến lượt đôi lông
mày kẻ chì nâu và cuối cùng là nụ cười đỏ tươi như trái sơ ri của bà.

“Chào bác Costanza,” Angie nói với người phụ nữ đã thử cho cô chiếc

áo lót đầu tiên và bán cho cô mọi đôi giày cô từng đi trong mười bảy năm
trời.

“Bác không thể nào tin được chính là cháu.” Bà vỗ hai tay vào nhau, sử

dụng lòng bàn tay để giữ gìn những chiếc móng tay dài gắn đá hình trái
tim. “Bác nghe nói cháu đang ở thị trấn, dĩ nhiên, nhưng bác cho rằng cháu
mua sắm quần áo của mình ở thành phố lớn. Để bác ngắm cháu nào.” Bà
đẩy vai Angie và xoay cô vòng quanh. “Quần jean của Roberto Cavalli.
Một cậu trai người Ý được đấy. Tốt lắm. Nhưng giày của cháu không thuận
tiện để đi bộ trong thị trấn. Cháu cần giày mới. Và bác nghe nói cháu làm
việc ở nhà hàng. Cháu sẽ cần giày phù hợp với công việc đó.”

Angie không thể nén nụ cười. “Bác lúc nào cũng đúng.”
Bà Costanza chạm vào má cô. “Mẹ cháu vui lắm vì cháu về nhà. Năm

vừa rồi thật là tồi tệ.”

Nụ cười của Angie biến mất. “Đối với tất cả mọi người.”
“Ông ấy là người đàn ông tốt. Tốt nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.