NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 211

“USC, UCLA, Pepperdine, Berkeley, UW, và Stanford.” Cô nói và thở

dài.

“Bản danh sách thật ấn tượng. Chẳng trách Angie rất tự hào về cháu.”
Lauren nhìn Mira. “Cô ấy tự hào về cháu ư?”
“Angie luôn luôn nói vậy.”
Ý nghĩ đó như một mũi tên đâm xuyên vào ngực cô gái. “Ồ.” Mira cắt

thịt gà tây của mình thành từng miếng vừa ăn. “Cô ước gì cô đã đi học đại
học. Có thể là trường Rice hoặc Brown. Nhưng thời ấy bọn cô không nghĩ
như thế. Ít nhất là cô không nghĩ như thế. Angie thì có. Thế rồi cô gặp
Vince và... cháu biết đấy.”

“Gì ạ?”
“Kế hoạch là hai năm học cao đẳng cộng đồng ở Fircrest, rồi thêm hai

năm nữa ở Western.” Mira mỉm cười. “Dù sao thì, cũng hoàn thành. Cô đã
không tính đến khoảng cách tám năm giữa năm thứ nhất và năm thứ hai,
nhưng cuộc sống có kế hoạch riêng của nó.” Mira liếc nhìn sang chỗ bàn ăn
của bọn trẻ con ở bên kia phòng.

“Vậy là một đứa bé đã khiến cô không thể đi học đại học.”
Mira nhíu mày. “Nói như vậy thật không phải. Không, đứa bé chỉ khiến

cô chậm hơn mà thôi.”

Kể từ lúc ấy, Lauren không thể ăn hay uống hay mỉm cười được nữa. Cô

ăn cho xong – hay giả vờ làm thế - rồi giúp dọn dẹp bát đĩa một cách máy
móc. Đứa trẻ trong bụng choán mọi suy nghĩ của cô, đứa trẻ lớn dần, lớn
dần và thu hẹp dần thế giới của cô.

Và chung quanh cô người ta chuyện trò về trẻ con và em bé và những

người bạn đang có cả hai. Câu chuyện dừng lại khi Angie ở trong phòng,
nhưng ngay khi cô vừa đi khỏi, những người phụ nữ lại tiếp tục nói chuyện
về con cái.

Lauren ước chi cô có thể ra về, lẻn vào đêm tối mà không để ai chú ý và

biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.