NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 307

Angie cau mày. Có đứa trẻ nào không háo hức nhảy ra khỏi giường vào

sáng ngày Giáng sinh chứ?

Câu trả lời ùa đến ngay lập tức: một đứa trẻ không quen với ngày lễ

Giáng sinh. Cô không thể không nhớ đến tòa nhà... của người phụ nữ -
người mẹ - đã bỏ đi mà không nói một lời.

Cô cúi xuống hôn lên trán Lauren. “Nào, Người đẹp ngủ trong rừng.

Chúng ta phải có mặt ở nhà mẹ cô trong mười lăm phút nữa. Trong gia đình
này, mọi người mở quà sớm mà.”

Lauren quẳng chiếc chăn ra và chạy vội vào trong phòng tắm. Họ cũng

biết rằng sẽ chỉ có nước ấm cho người thứ hai tắm và chỉ có nước lạnh dành
cho người thua cuộc đáng thương hại thứ ba.

Angie quay về phòng ngủ của mình. Cô thấy Conlan khoác chiếc áo

choàng tắm bằng len của bố cô, đứng bên cửa sổ. Anh cầm trong tay một
chiếc hộp nhỏ bọc giấy bạc. Họ luôn luôn có một lễ Giáng sinh nhỏ, riêng
tư trước khi đi đến nhà mẹ, nhưng năm nay cô không nghĩ có anh.

“Anh có quà cho em à? Em không...”
Anh tiến lại phía cô, đưa cho cô chiếc hộp. “Chỉ là món quà nhỏ thôi

mà.”

Cô bóc giấy gói và mở chiếc hộp màu trắng ra. Trong hộp là một món đồ

trang trí Giáng sinh tuyệt đẹp bằng thủy tinh thổi theo phương pháp thủ
công. Một thiên thần màu bạc với đường viền bằng pha lê và đôi cánh cắt
kiểu khối lấp lánh.

“Anh tìm thấy nó ở Nga, tháng trước, khi anh đi phỏng vấn Svetlaska.”
Cô chăm chú ngắm nhìn thiên thần đẹp đẽ nằm gọn trong lòng bàn tay

cô, nhớ lại một buổi sáng Giáng sinh khác, nhiều năm về trước. Đó là bởi
vì anh luôn luôn nghĩ đến em,
anh đã nói, và đưa cho cô một chiếc giày
bằng gỗ anh đã mua ở Hà Lan. Đó là điểm khởi đầu của bộ sưu tập. Một
truyền thống. Cuối cùng, cô ngước nhìn anh. “Anh mua cái này từ tháng
trước à?”

“Anh nhớ em.” Anh nói khẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.