NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 361

khỏi cuộc đời họ... Nhưng còn có một kết cục nào khác cho tất cả những
chuyện này?

Lauren nhìn cô. Đôi mắt cô buồn không chịu nổi. Lúc này thậm chí trông

cô gái thật già nua. “Cháu không nghĩ… lẽ ra cháu nên.” Cô gái cố gắng
mỉm cười. “Cô sẽ là một người mẹ hoàn hảo, cô Angie ạ. Con của cháu thật
là may mắn.”

“Con của chúng ta.” David nói khẽ. Lauren mỉm cười buồn đến tan nát

trái tim.

Angie ngồi một lúc lâu, không biết phải nói gì.
Cuối cùng Lauren lại nhìn luật sư. “Xin hãy nói cho cháu biết, làm như

thế nào là tốt nhất?”

Cuộc gặp cứ kéo dài mãi; câu chữ được thảo luận tới lui và ghi ra giấy,

phác họa ra giấy, mỗi người trong số họ có thể xử sự thế nào.

Trong suốt thời gian ấy Angie muốn đến bên Lauren và ôm lấy cô gái,

thì thầm với cô rằng mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.

Nhưng giờ đây, ngồi trong căn phòng của những quy định và luật lệ này,

xung quanh là những trái tim không hoàn toàn biết sẽ cảm thấy ra sao, cô tự
hỏi.

Liệu mọi chuyện sẽ ổn hay không?
THEO TRÍ NHỚ CỦA MỌI NGƯỜI, ĐÂY LÀ LẦN ĐẦU TIÊN TRỜI

KHÔNG MƯA trong dịp lễ Phục sinh. Thay vào đó, mặt trời lên cao trên
bầu trời xanh trong. Vỉa hè đông chật người, ai nấy đều mặc những bộ quần
áo đẹp đẽ của ngày Chủ nhật đổ về nhà thờ từ mọi ngả đường.

Angie đi giữa Conlan và Lauren. Trên kia, chuông nhà thờ bắt đầu đổ.

Các bạn bè của cô và gia đình họ bắt đầu tiến về nhà thờ, len vào bên trong.

Ngay trước cửa nhà thờ, Lauren dừng lại. Conlan và Angie cũng dừng

lại.

“Chúng ta sẽ nói hết với họ sau đó. Lúc đi săn trứng Phục sinh, phải

không ạ?”

Cả hai người gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.