NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 377

vào hiện tại bởi tương lai thật đáng sợ. Nhưng thời gian giả vờ đang dần
cạn. “Chỉ còn vài tuần nữa là đến ngày sinh em bé,” cô gái nói như thể
Angie còn chưa biết điều đó. Các cuốn sách nói rằng cháu nên bắt đầu xây
‘tổ’. Có lẽ ta nên tổ chức tiệc baby shower cho bé.”

Angie thở dài. “Cô đã xây ‘tổ’ rất nhiều Lauren à. Và cô còn khối đồ trẻ

em.”

“Cô sợ, phải không cô? Cô nghĩ sẽ có chuyện không hay xảy ra cho đứa

bé, giống như với Sophia?”

“Ồ, không,” Angie đáp nhanh. “Sophia ra đời quá sớm; thế thôi. Cô chắc

chắn là con của cháu sẽ là một em bé khỏe mạnh.”

“Cô muốn nói là con của cô,” Lauren nói. “Chúng ta nên trang hoàng

phòng của cháu thành phòng em bé. Cháu đã nhìn thấy các thùng đồ trong
phòng giặt. Tại sao cô còn chưa mở các thùng ra?”

“Còn thời gian.”
“Cháu có thể bắt đầu…”
“Không đâu.” Angie dường như nhận thấy cô đã nói xẵng giọng thế nào.

Gần như là hét lên. Cô mỉm cười yếu ớt. “Cô chưa thể nghĩ đến chuyện
trang hoàng được. Còn quá sớm.”

Lauren nhìn thấy nỗi sợ hãi trong mắt Angie và bỗng nhiên mọi thứ trở

nên sáng tỏ. “Cô gái kia. Cô ấy đã trang trí phòng trẻ với cô.”

“Sarah,” Angie nói, giọng cô gần như biết mất trong âm thanh của một

sớm mùa hè – tiếng sóng biển, tiếng gió, tiếng chim hót. Một đôi chuông
gió va vào nhau, âm thanh như tiếng chuông nhà thờ.

Thật đau xót khi thấy Angie lo sợ như vậy. Lauren tiến lại chỗ cô, ngồi

xuống chiếc xích đu bên cạnh Angie. “Cháu không phải là Sarah. Cháu sẽ
không làm cô đau đớn như thế.”

“Cô biết thế, Lauren à.”
“Vậy thì cô đừng sợ nữa.”
Angie cười vang. “Được. Thế thì cô cũng có thể chữa được ung thư và đi

bộ trên mặt nước.” Cô nghiêm nghị trở lại. “Vấn đề không phải là cháu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.