NHỮNG ĐÒN TÂM LÝ TRONG THUYẾT PHỤC - Trang 212

và người hâm mộ, một điều rất quan trọng: đó là một điều mang tính cá
nhân. Mặc dù có các vấn đề về tâm lý nhưng người cựu chiến binh câm vẫn
bị môn thể thao bóng đá thu hút. Dù cho ý thức cá nhân của ông đã mờ nhạt
sau 30 năm chìm trong câm lặng, nó vẫn bị kết quả của trận bóng thu hút.
Tại sao lại thế? Bởi vì, về cá nhân, ông bị trầm cảm do thành phố quê
hương bại trận. Bằng cách nào? Thông qua nguyên tắc liên hệ. Mối liên hệ
thuần túy về nơi sinh đã nối với ông, bao bọc ông, gắn ông với chiến thắng
hay thất bại của quê hương. Như tác giả lỗi lạc Isaac Asimov đề cập đến
khi mô tả phản ứng của chúng ta khi xem các cuộc thi đấu: “Mọi thứ đều
như nhau, bạn ủng hộ người có cùng giới tính, văn hóa, địa phương… với
bạn và điều bạn muốn chứng tỏ là bạn hơn hẳn người khác. Người mà bạn
ủng hộ chính là đại diện cho bạn; nếu anh ta thắng, bạn cũng thắng”.

Ở góc độ này, đam mê của những người hâm mộ thể thao mới có ý

nghĩa. Đó là, tại sao đám đông lại hâm mộ họ như vậy, đúng hơn là vui
mừng với những chiến thắng vốn được coi là trách nhiệm của họ. Đó cũng
là lý do tại sao cũng đám đông ấy lại trở nên hung bạo với các cầu thủ,
huấn luyện viên và các quan chức liên quan khi đội bóng gặp thất bại.

Sự nóng giận của các cổ động viên hâm mộ trước mỗi thất bại có thể phá

hỏng sự nghiệp của các cầu thủ và huấn luyện viên thành công nhất. Ví dụ
trường hợp của Frank Layden, ông đột ngột từ bỏ vị trí huấn luyện viên
trưởng của đội bóng rổ Utah Jazz thuộc Liên đoàn Bóng rổ Quốc gia (NBA
– Mỹ) khi đội này đang dẫn đầu giải Midwest. Tất cả thành công, tính hài
hước và nhiều hoạt động từ thiện được những người biết đến của ông ở
vùng Salt Lake City không đủ sức bảo vệ ông khỏi cơn thịnh nộ của một số
người hâm mộ sau các thất bại của đội. Ông kể lại các vụ đụng độ với
những người hâm mộ, trong đó có lần họ đứng chờ cả tiếng đồng hồ chửi
bới ông vì thất bại của đội bóng, ông Layden giải thích về quyết định của
mình: “Đôi khi ở NBA, bạn cảm thấy mình chỉ như một con chó. Tôi từng
bị người ta nhổ nước bọt, có một gã tiến đến tôi và nói: ‘Tôi là luật sư.
Đánh tôi đi, đánh đi, để tôi còn kiện được ông.’ Tôi nghĩ người Mỹ quá coi
trọng thể thao”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.