NHỮNG GIẤC MƠ Ở HIỆU SÁCH MORISAKI - Trang 69

MOMOKO TRỞ LẠI

“Takako, lâu rồi không gặp... Cô thấy mình giống chàng Urashima
Tarou

*

quá.”

Cô Momoko đứng chờ tôi trước cửa hiệu, vừa thấy tôi đã nói vậy

rồi cười lớn. Tiếng cô vang vọng khắp phố sách nhỏ. Nom cô chẳng hề
bận tâm, chẳng hiểu sao tôi bất giác co người lại.

Ra là thật. Cô đã trở về. Bây giờ khi cô Momoko đang ở trước

mặt, cuối cùng tôi cũng nắm được tình hình. À không, tôi đã được
nghe kể nên trong đầu vốn đã hiểu rõ. Có điều cho tới trước khi tận
mắt nhìn thấy tôi vẫn không tài nào tin được. Cảm giác chắc cũng
giống như khi nhìn thấy ma.

Song đúng là cô Momoko đang ở đó thật. Mà còn cực kỳ rạng rỡ.

Vẻ rạng rỡ ấy là sao nhỉ? Đó mà là thái độ của một người năm năm
trước bỏ đi rồi đột ngột quay về ư? Trong khi đó, cậu Satoru thì đứng
ngây ra bên cạnh, vẻ mặt như một chú chó vừa ăn phải đồ thiu thối. Lẽ
ra phải ngược lại mới đúng.

“Sao thế? Mặt cháu như thể nhìn thấy ma vậy. Tệ quá vậy.”
Cô Momoko phụng phịu nói với tôi, nãy giờ vẫn chưa thốt ra câu

nào.

Ma cũng chẳng đáng ngạc nhiên bằng cô. Tôi suýt bật ra câu ấy

nhưng vội kìm lại, chỉ nói: “Cô Momoko vẫn khỏe chứ ạ?” Lần cuối
cùng tôi gặp cô đã là hơn mười năm trước.

Hồi còn trẻ cô Momoko rất đẹp. Tuy không tới mức hồn xiêu

phách lạc, song cô có vẻ đẹp khiến người ta cứ vô thức nhìn theo. Có
thể nói cô như viên đá đẹp tìm thấy trên bãi biển, dù không đắt giá
nhưng luôn tỏa sáng lấp lánh. Trong những buổi họp gia đình của ông,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.