NHỮNG GIẤC MƠ Ở HIỆU SÁCH MORISAKI - Trang 92

Thấy tôi ngượng nghịu không trả lời nổi, cô Momoko cười sảng

khoái nói.

“Không sao đâu mà. Cô thích Takako là được rồi. Cháu lành tới

mức không biết nói dối như vừa rồi chẳng hạn, rất đáng yêu. Cô ước
gì mình cũng có được tâm hồn đẹp như thế.”

“Tâm hồn đẹp gì chứ ạ.”
Nghĩ mình bị cô giễu cợt, tôi sưng sỉa nói. Song cô Momoko nói

“thật đấy”, giọng điệu cô đơn khó hiểu.

“Cô chỉ toàn nói dối thôi.”
Nói rồi cô thoáng cúi đầu.
Tôi không bỏ lỡ biểu cảm thoáng qua trong chốc lát ấy. Lúc ấy

tôi cảm thấy mình lần đầu tiên đã chạm tới được trái tim của cô
Momoko. Dù chỉ là trong khoảnh khắc.

Lập tức ngay sau đó cô Momoko lại làm mặt sáng rỡ, đổi chủ đề

như chớp giống mọi khi. “Này, hai chúng ta cùng đi du lịch đi?” cô đề
nghị.

“Tuy chưa đến kỳ ngắm lá đỏ nhưng chính thế lại ít người đi,

chúng ta có thể thong dong chơi bời đúng không? Công việc của cháu
có bận không?” Cô nói dồn dập, thúc ép tôi.

“So ra thì công việc chỗ cháu cũng linh hoạt...”
“Thế tốt rồi còn gì?”
“À thì...”
Ngay từ đầu tôi đã có ý tìm cớ để từ chối, song sau khi nhìn thấy

biểu cảm khi nãy của cô, rốt cuộc tôi lại gật đầu. “Vâng, cùng đi cô
nhé.”

Tuy không thể nói rõ ra nhưng lúc ấy tôi đã bất giác dấy lên một

cảm xúc gì đó. Không hẳn là lo lắng. Không đến mức nghiêm trọng
như thế. Nhưng trong biểu cảm khi ấy của cô Momoko tôi chắc chắn
đã nhìn thấy một thứ gì đó không thể diễn tả bằng lời, giống như một
dấu hiệu không thể bỏ lỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.