NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 256

Mai hiểu Quốc muốn nói điều gì. Là một người lính nhất là người lính nơi
tuyến đầu lửa đạn Quốc có thể chết bất cứ lúc nào do đó anh không thể
ngồi chờ hạnh phúc đến mà phải đi săn, đi tìm để nắm lấy hạnh phúc trong
tay của mình. Liếc nhanh người tình xưa đang đi bên cạnh Mai thở hắt hơi
dài. Làn da xạm đen vì nắng mưa và lửa khói, nếp nhăn trên trán, ánh mắt
sáng ngời, Quốc của nàng đổi khác nhiều. Hình ảnh trong ký ức tưởng mờ
phai chợt bừng bừng sống dậy. Tình yêu tưởng đã ngủ quên trong hóc hẻm
nào đó của tâm hồn bỗng bàng hoàng thức giấc. Bây giờ nàng còn gì đâu
bên cạnh biến động lớn lao của lịch sử. Nàng mất chồng nhưng làm sao
sánh được với mất mát vĩ đại của đất nước, của trăm ngàn người khác.
Nàng còn gì đâu mà gìn giữ. Nàng còn gì đâu họa chăng là tình yêu trong
đời người bọt bèo đang bị bao trùm bởi biến cố. Hãy yêu đi. Hãy sống cho
hết một đời. Để rồi ngày mai có thành quả phụ lần nữa cũng đành thôi.


Đang đi Mai chợt dừng lại. Quốc cũng dừng bước. Anh cảm thấy rẩy run
và xao xuyến khi nhìn vào ánh mắt của người đàn bà mà cách đây mười
mấy năm đã cùng mình yêu nhau say đắm.
- Anh biết không... Có nhiều khi em ước ao được nhìn

thấy anh. Được nghe anh cười. Được nghe anh nói. Được nắm tay anh đi
trên con đường mà chúng mình đã đi qua nhiều lần...

Mai ứa nước mắt và qua màn lệ nàng cũng thấy được người tình xưa đang
rưng rưng lệ vì hồi tưởng lại giây phút êm đềm của ngày xa xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.