NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 435

Gronevelt thở ra:
- Đó là một vụ cá cược quá ghê gớm. Ta không đành lòng thấy con phải
hứng chịu nhiều nguy cơ đến vậy!
- Vậy là nhất trí? - Cully hỏi.
Anh cố giữ sự vui mừng thoát ra khỏi giọng nói. Anh không muốn
Gronevelt biết anh nôn nóng muốn làm vụ này đến thế nào.
- Ừ,. Gronevelt nói. - Nhưng chỉ lấy hai triệu của Fummiro thôi, đừng để ý
đến số tiền những người khác nợ chúng ta. Nếu có gì trục trặc, chúng ta chỉ
mất hai triệu thôi
Cully cuời nhập vào cuộc chơi:
- Chúng ta chỉ mất một triệu đô, còn triệu kia là của Fummiro. Bác nhớ
chứ?
Groneve nói, hoàn toàn nghiêm túc:
- Tất cả đều là của chúng ta. Một khi số tiền đó nằm trong phòng thủ quỹ
của chúng ta, Fummiro sẽ chơi đến khi thua hết thôi. Đó là sức mạnh của
cuộc kinh doanh này.
***
Sáng hôm sau, Cully đưa Fumưnro đến phi trường bằng chiếc Rolls-Royce
của Gronevelt. Anh có một món quà đắt giá cho Fummiro, một chuỗi đồng
tiền vàng đúc từ thời phục hưng của Ý. Fummiro rất vui sướng nhưng
Cully cảm nhận được một chút thẹn thùng dưới vẻ hân hoan bộc lộ của anh
ta.
Cuối cùng Fummiro nói:
- Khi nào bạn đến Nhật?
- Khoảng chừng giữa hai tuần cho đến một tháng kể từ hôm nay, - Cully
nói. - Ngay cả ông Gronevelt cũng sẽ không biết chính xác ngày nào. Anh
biết tại sao rồi?
Fummiro gật đầu:
- Vâng, bạn phải rất cẩn trọng mới được. Tôi sẽ để sẵn tiền cho bạn.
Khi Cully quay về khách sạn, anh gọi đến Merlyn ở New York.
- Ê này Merlyn, cậu nghĩ sao về một chuyến du hành cùng với tớ đến Nhật
Bản, với mọi chi phí có người bao hết, và bao nhiêu em Geisha vây quanh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.