NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 500

anh với tất cả mọi người.
- Vâng, có lẽ thế. - tôi nói, rồi quay sang Janelle. - Em và các bạn gái gọi
nhau là chị em. Nhưng chị em là những người cùng cha mẹ sinh ra kia. Chớ
hai người bạn gái gọi nhau bằng chị em là nhảm.
Osano nói:
- Tôi lại đang ly dị nữa đây. Lại phải tốn thêm tiền cấp dưỡng. Tôi quyết
chí sẽ không lấy vợ nữa. Hết tiền cấp dưỡng rồi.
Tôi cười với ông:
- Ấy đừng nói thế chứ? Ông là niềm hy vọng cuối cùng của định chế hôn
nhân mà?
Janelle ngước đầu lên và nói:
- Không, Merlyn à. Chính anh mới là niềm hy vọng đó chứ.
Chúng tôi cung cười với câu đùa đó và rồi tôi nói tôi không muốn đi xem
phim. Tôi đã quá mệt.
- Ô này, - Janelle nói. - Hãy đến Pips uống nước và chơi cờ thỏ cáo. Chúng
ta có thể chỉ cho Osano cách chơi!
- Sao hai người không đi? - tôi nói giọng lạnh. - Tôi muốn về khách sạn
đánh một giấc.
Osano nhìn tôi với một nụ cười buồn và không nói gì. Janelle trừng mắt
nhìn như thể thách đố tôi dám nói lại điều đó hay không. Tôi vận toàn bộ "
hàn băng công phu" vào giọng nói sao cho càng lạnh và càng kém dễ
thương càng hay. Mà vẫn tỏ ra hiểu biết. Rất thung dung tôi nói:
- Xem nào, thực sự tôi chẳng phiền gì cả. Không đùa đâu. Hai người đều là
bạn chí cốt mà, nhưng tôi thực sự buồn ngủ quá. Osano, xin hãy vì tôi mà
làm một người phong nhã với nàng. - Tôi nói ra điều này mà mặt tỉnh queo.
Osano đoán ngay chóc là tôi ghen với lão ta.
- Bất cứ điều gì cậu yêu cầu, Merlyn à!
Lão nói và lão đếch cần biết tôi đang cảm nhận thế nào. Cho mày giận lẫy
sẩy cùi con ả. Mày vất ra thì ta nhặt vào. Chứ ta đâu có xoáy hay có giật
của mày. Ta đây là kẻ điệu đàng, biết chơi lắm chú mày à. Ra đường thấy
cánh hoa rơi, Hai tay nâng tay cũ người mới ta. Ư à thơm lắm! Và còn đẹp
chán? Ta đây vốn mê đồ cổ mà?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.