NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 501

Tôi đọc ra ngay những ý nghĩ bất hảo đó trong đầu óc của lão. Khốn nạn!
Như đọc một trang sách mở? Cái lão "mặt đúc xi-măng" này sẽ chẳng ngại
ngùng chi mà không đưa Janelle đi chơi bất cứ nơi nào nàng thích, rồi sau
đó đưa nàng về nhà, quất thẳng cánh, đếch cần áy náy có kẻ đau lòng cò
con, là thằng đàn em khốn khổ của lão!
Nhưng Janelle đã ra tay tế độ, vớt người trầm luân. Nàng lắc đầu:
- Đừng ngốc thế. Em sẽ về trong xe của em, còn hai người muốn làm gì tuỳ
ý!
Tôi thở phào.
Tôi có thể thấy nàng đang nghĩ gì. Hai tên khốn nạn sô-vanh giống đực
đang tìm cách chia sẻ, phân phối nàng. Nhưng nàng cũng biết rằng nếu
nàng đi với Osano, điều đó sẽ cho tôi lý do để không bao giờ nhìn mặt nàng
nữa. Và tôi đoán tôi cũng biết mình đang làm gì. Tôi đang tìm một lý do
chính đáng để ghét nàng; và nếu nàng đi với Osano tôi sẽ hiên ngang từ bỏ
nàng, với đầy đủ chính nghĩa!
Cuối cùng Janelle quay về khách sạn với tôi. Nhưng tôi có thể cảm nhận vẻ
lạnh như băng của nàng dù hai cơ thể chúng tôi vẫn ấm áp bên nhau.
Một lát sau, nàng dịch ra xa và trong khi tôi vào giấc ngủ, tôi có thể nghe
tiếng bật nẩy của lò xo khi nàng rời khỏi giường.
"Janelle, Janelle", tôi thì thầm gọi tên nàng trong cơn ngái ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.