NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 541

thì sao? Giả như cháu bị xe đụng hay rớt máy bay, rồi sao? Bác có nghĩ đến
điều đó chưa? Làm sao Santadio lấy các cổ phần đó?
Gronevelt mỉm cười và vỗ vào lưng anh, hỏi:
- Ta chẳng giống như bố của con hay sao?
- Bác thực sự đã là thế, - Cully thành thật nói.
Sự thành thật toát ra trong giọng nói của anh và anh có thể thấy rằng
Santadio tán đồng lời anh.
- Vậy thì thế này, - Gronevelt nói, - Con lập tờ di chúc sẽ để lại cho ta số cổ
phần đó. Ngộ như có điều gì xảy ra cho con, Santadio biết rằng ta tiếp thu
số cổ phần đó hoặc là tiền của anh ấy trở về với anh ấy. Johnny thấy thế
được chứ?
Johnny Santadio gật đầu. Rồi anh ta nói với Cully, giọng bình thường:
- Anh có biết có cách nào giúp tôi lấy được môn bài không? Uỷ ban cờ bạc
có thể thông qua cho tôi mà không xét đến ông bố tôi không?
Cully nhận định rằng chắc Gronevelt đã nói với Santadio là anh nắm được
một thành viên của Uỷ ban cờ bạc.
- Hơi khó đấy. Phải mất thời gian và phải tốn tiền.
- Thời gian bao lâu? - Santadio hỏi.
- Độ vài năm, - Cully nói. - Phải anh muốn nói anh muốn trực tiếp đứng tên
môn bài?
- Đúng thế! - Santadio nói.
- Uỷ ban cờ bạc sẽ tìm thấy điều gì lôi thôi nơi anh không, nếu họ điều tra
anh? - Cully hỏi.
- Chẳng có gì, ngoài chuyện tôi là con của bố tôi Santadio nói. - Và hàng lô
lời đồn và báo cáo trong hồ sơ FBI và hồ sơ của Sở Cảnh sát New York.
Chỉ là nguyên liệu thô. Chẳng có bằng cớ nào cả.
Cully nói:
- Chừng ấy thôi cũng đủ cho Uỷ ban cờ bạc từ chối cấp giấy phép cho anh.
- Tôi biết, - Santadio nói. - Đó là lý do tại sao tôi cần đến sự giúp đỡ của
anh.
- Tôi sẽ thử xem, - Cully nói.
- Được rồi, - Gronevelt nói - Này Cully, con có thể đến luật sư của ta để lập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.