NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 153

"Sáu triệu franc trong vòng hai năm qua".
Dax lại nhìn xuống Ramirez. "Phần lớn vẫn còn ở đây. Hắn chưa đủ thời
gian để tiêu nhiều đâu".
Ramirez mở mắt trước, nhìn thấy Dax đang cúi xuống, con dao kề cổ hắn.
Mắt hắn thao láo trong hãi hùng. Thoạt tiên, tưởng như hắn ngất xỉu lại,
nhưng rồi hắn trừng trừng nhìn Dax.
"Thằn phản bội, mày nghe tao chứ?" Ramirez gật đầu.
Một âm thanh ú ớ phát ra từ đám bít tất trong miệng hắn. "Thế thì nghe kỹ
đây" Dax tiếp tục. "Chúng tao đến để đòi tiền. Lấy được tiền, mày và con
đàn bà sẽ vô sự. Bằng không, mày sẽ có một cái chết dài dài".
Một âm thanh tắc nghẹn nữa phát ra từ đám bít tất.
Dax giơ con dao lên để hắn thấy. "Tao sẽ bỏ đám giẻ trong miệng mày ra.
Chỉ một hành động thôi là mày sẽ chết sặc vì dòng máu phun lên từ háng
mày, chỗ hai hòn dái ấy".
Marcel nín thở khi Dax lôi nắm bít tất ra. May là Ramirez chẳng phải là
người hùng.
"Nào", Dax thì thầm. "Tiền?"
"Hết rồi!" giọng Ramirez khản đặc. "Chiếu bạc đã ngốn hết rồi!"
Dax cười thầm. Con dao chỉ lướt nhẹ và vệt máu chạy dọc bụng Ramirez.
Mặt hắn đầy hãi hùng trước dòng máu của chính hắn đang chảy. Mắt hắn
trợn ngược rồi té xỉu.
"Thằng hèn lại ngất xỉu", Mèo Bự nhìn Dax. "Cứ thế này cả đêm mất".
Dax dốc sạch một bình nước. Ramirez tỉnh dậy, thổi phì phì.
Cũng là lúc mụ đàn bà tỉnh dậy, lăn lộn, giãy đành đạch trên sàn. "Giữ nó
lại!" Dax ra lệnh. "Nó sẽ làm cả nhà nhẩy xổ vào chúng ta đấy!"
Mèo Bự vừa tát vừa đè mụ đàn bà xuống. Mặc dù bị trói, mụ cố đá hắn.
Mèo Bự cười gằn. "Ít nhất thì mụ còn can đảm hơn thằng phản bội". Hắn
nặng nề ngồi xuống cặp mông của mụ, tay tóm gáy, ấn mụ xuống sàn một
cách hữu hiệu.
"Tiền đâu?" Dax lại hỏi.
Ramirez trân trân nhìn Mèo Bự và mụ đàn bà. "Hết rồi, tôi đã bảo là hết rồi
mà!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.