NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 227

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 17 & 18

"Điều đầu tiên chúng ta phải làm là mua cho anh một vài ả Trung Hoa".
Ngôn ngữ là tiếng Pháp, nhưng đặc sệt giọng Hy Lạp.
Người cháu của Christopoulos hoàn toàn không giống như Marcel tưởng
tượng. Anh ta lùn mà mảnh khảnh, và đẹp trai với nước da ngả bánh mật.
Bộ complê may đo không chê vào đâu được và cách nào thì nó cũng hơn
hẳn những gì Marcel thấy ở Âu châu.
"Tránh xa cánh di tản nhé" Eli tiếp tục. "Đàn bà da trắng sẽ chỉ gây rắc rối
cho anh mà thôi. Nếu như anh không kết thúc với một cái ống khói nổ tung
vì lậu thì cô òn tồi hơn là anh sẽ lôi thôi với cảnh sát. Bọn họ bao giờ cũng
nằm trong một mưu đồ gì đó".
Marcel khẽ khàng. "Tôi cần đàn bà để làm gì? Không có họ, tôi vẫn bình
thường".
Cặp mắt đen xem xét anh một cách ranh mãnh. "Đấy là anh nghĩ thế. Anh
chưa gặp loại đàn bà ở đây đấy. Bọn họ tóm dái anh bằng được thì thôi".
Anh ta châm thuốc lá. "Ngoài ra, người Trung Hoa là một nòi giống kỳ lạ.
Họ không chấp nhận anh cho đến khi họ thấy được là anh đã chấp nhận
họ".
"Và mua các cô gái Trung Hoa là biểu hiện này?"
Eli gật đầu. "Ừ, và còn hơn thế nữa. Điều đó nói rằng anh có ý định ở lại
đây, dù ở lại hay không chỉ là chuyện vặt. Một khi anh mua một cô gái là
anh luôn có trách nhiệm với cô ta, vì vậy, ngay cả khi đã bỏ đi, anh vẫn ở
đây. Hiểu chứ?"
Marcel gật đầu. Thật là kỳ, nhưng anh hiểu.
"Việc thứ hai, là kiếm cho anh ít quần áo tử tế".
"Quần áo này thì sao? tôi may tất cả trước khi rời Paris đấy".
"Trang phục của anh quá châu Âu". Eli nói. "Ở đây, chỉ có cánh di tản mới
mặc đồ Âu. Hơn nữa, bọn thợ may đồ nam của Pháp là bọn hạng bét thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.