NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 262

rẽ. "Cơn bão đầu mùa đông thứ thiệt đây rồi".
Dax chỉ lầu bầu để trả lời. Từ nay cho đến hết mùa đông, Mèo Bự sẽ chỉ rời
nhà mỗi khi thực sự khẩn cấp. Người đàn ông từng vào sinh ra tư/ và đã
thoát biết bao hiểm nghèo này sợ những bông tuyết bé tẹo hơn bất cứ thứ
gì trên đời. Tấm mền trắng của địa ngục, anh ta bảo thế.
Dax dựng cổ áo khi trả tiền taxi. Anh không quan tâm đến tuyết, ngẩng
nhìn lên toà nhà, nơi anh và James Hadley sẽ ăn trưa. Người Mỹ thật kỳ lạ.
Họ tổ chức các cuộc họp ở ngay bữa trưa khi mà lẽ ra họ phải thư giãn để
thưởng thức bữa ăn.
"Cha mình muốn gặp cậu lâu rồi", Jim Con đã gọi điện. "Ông nghĩ nếu cậu
ăn trưa với ông ở Câu lạc bộ vào trưa mai thì hay lắm".
Dax không cần phải hỏi câu lạc bộ nào. Chỉ có một cho những nhân vật
quan trọng ở Boston, và dùng bữa trưa ở bất cứ đâu khác đều là phạm huý.
Một người bận đồng phục xám đón anh ở cửa, cất áo khoác cho anh. "Ông
Xenos?" Dax gật đầu. "Ông Hadley đã ngồi vào bàn. Xin ông đi theo tôi".
Anh ta dẫn Dax đi qua bar rượu đã đông những người đang nâng ly trước
bữa trưa, vào một phòng ăn lớn.
Khi đi qua căn phòng nhộn nhịp, Dax nhận ra nhiều nhân vật quan trọng
địa phương. Nguyên Thống đốc, nay là thị trường Jim Curley ngồi bên
chiếc bàn lớn ngay chính giữa phòng, nơi mọi người bao giờ cũng tạt đến
để có vài lời với ông. Như thường lệ, một linh mục ngồi bên bàn. Một cách
lười nhác, Dax không hiểu nhân vật này là ai, giám mục hay giáo chủ. Ở
một bàn khác, anh nhận ra một chính trị gia, James Fitzgerald, cùng với
ngôi sao của giới doanh nghiệp hàng đầu Boston, Joseph Kenedy.
Rồi họ ngồi vào bàn và Jim Con đứng lên. "Dax, tôi muốn giới thiệu anh
với cha tôi".

"Rất hân hạnh", Dax nói, đưa tay ra như một cái máy.

Nhưng anh trân trân nhìn người ngồi cùng bàn với Hadley Cha, đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.