NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 264

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 23

"Tôi phải trở lại văn phòng", James Hadley vừa đứng lên vừa nói. Ông đưa
tay ra "Đừng, cứ ngồi. Anh chả có lý do gì để vội cả, Dax. Tôi chắc anh với
ông Campion có nhiều chuyện để nói ngoài công chuyện mà chúng ta vừa
thảo luận".
Jim Con xô ghế. "Tôi cũng phải đến lớp đây".

Tĩnh lặng trùm xuống hai người. Dax nhìn Marcel. Anh ta đã thay đổi
nhiều, không còn như một thư ký thông thường mà anh còn nhớ nữa, mà
toát ra một sự vững vàng, tự tin. Có thể là vì bộ complê kiểu Anh được may
đo kỹ lưỡng, nhưng nhiều hơn là ở cặp mắt của Marcel. Nó phản chiếu cái
nhìn của một người biết mình muốn gì và làm thế nào để đạt được.

Marcel khởi đầu "Đã lâu quá rồi, Dax, dễ đến hai năm".
"Vâng".
"Anh nghĩ thế nào về ông ta?" Marcel hỏi, với một ám chỉ người chủ tiệc.
"Ông ta đúng như những gì tôi nghe, và thực tế còn hơn nữa". Dax thành
thật.
"Anh biết ông ta nói gì không?" Marcel hơi nhướn người lên. "Rằng lẽ ra
thị trưởng Curley của họ phải là tổng thống của Hợp Chủng quốc, chỉ có
điều ông ta đã đến sớm mất ba mươi năm. Ông ta cho rằng một ngày nào
đó họ sẽ có một Tổng thống là tín đồ Thiên chúa giáo".
"Tôi không thể tin được".
"Thực ra" Marcel tiếp tục. "Tôi cho đấy là hoạch định của ông ta cho người
con cả".
"Jim?"

Marcel gật đầu. "Con người này hoạch định cho nhiều năm sau. Thậm chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.