NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 308

Mèo Bự lặng thinh nhấm nháp ly bia.
"Hình như là anh muốn ông ấy đừng đến".
Mèo Bự nhìn Dax, buồn bã lắc đầu. "Nếu ông ta tinh khôn thì ông ta sẽ
không đến". Hắn cầm ly bia lên, ngắm nghía. "Cứ nhớ lấy lời tôi, sẽ đổ
máu nếu ông ấy đến".
Có tiếng chân phía sau lưng họ. Hai người quay ra. Đó là Ortiz, người lính
bé nhỏ đã tìm thấy họ trong núi. Anh ta giơ tay chào. "Ông Xenos?"
Dax gật đầu. "Tôi đây, Ortiz".
"Tổng Thống muốn ông cùng đến với ngài và công chúa trong vườn của toà
thị chính".
Dax uống nốt ly bia rồi đứng lên, nhìn Mèo Bự "Đi không?"
Mèo Bự lắc đầu. "Nếu anh cho phép, tôi sẽ ở lại. Ở đây bia lạnh hơn".
Dax liếc đồng hồ, nói với Amparo đang ngồi cạnh anh bên chiếc bàn dài
trong vườn Toà thị chính. "Bốn giờ. Đã đến giờ rồi".
Bàn đã được dọn, Tổng Thống đứng lên và mọi người đều đứng dậy, đi
theo ông thị trưởng qua khu vườn, đến hành lang của toà nhà, nhìn ra quảng
trường.
Tổng Thống ra hiệu cho Amparo. Cô đến chỗ ông bên lan can. "Cả con
nữa", ông nói với Dax.

Dax đến nhập bọn. Anh nhìn ra quảng trường. Lính đã tập trung thành hai
đội trước toà nhà, để chừa một lối đi ở giữa dẫn đến hành lang. Đám đông
bỗng lặng thinh. Qua quảng trường, Dax thấy Mèo Bự bước ra khỏi khách
sạn.
Làn sóng xôn xao, kích động ập tới khi giọng một thằng bé la lên "Họ đang
đến! Họ đang đến!"

Đám đông ngóng qua quảng trường. Dax thoáng nhìn Tổng Thống. Nét mặt
dữ tợn và vô cảm. Rồi anh nhìn theo mọi người về phía cuối đường, nơi
bọn cướp sắp xuất hiện.
Đại bàng cưỡi con ngựa hồng, đi đầu. Ông ngồi lặng lẽ trên lưng ngựa,
không nhìn sang phải cũng chẳng nhìn sang trái, chiếc mũ rộng vành kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.