NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 338

Nam.
Cuối cùng thì điều đó xảy ra trên ghế sau của chiếc xe mui trần đậu trong
bóng tối trên con lộ của những cặp tình nhân ở địa phương, sau một tối
khiêu vũ ở trường. Hầu như trước khi cậu bé nhận ra, thì sự thể đã đi quá
xa, và không còn đường rút cho cậu nữa. Vậy mà tới thời điểm cuối cùng
cậu còn ngập ngừng.
"Cậu dừng làm gì thế?" cô cáu kỉnh.
"Mình không biết, Sue Ann. Cậu thực sự có nghĩ là chúng mình phải…?"
Cô nổ ra một câu làm cậu ta phát khiếp. "Cậu không bao giờ ngán cái kiểu
mình cứ phải làm cho cậu bằng tay à?"
Cuối cùng thì gần như là cô phải tự làm tất cả - nhét cậu ta vào mình.
Nhưng khi chạm phải chướng ngại vật là màng trinh của cô thì cậu ta dừng.
"Không sâu thêm được nữa đâu" cậu ta thì thào.
Lúc đó thì cô đã gần phát điên. Đến mức này mà còn xôi hỏng bỏng không
thì thật..không ai chịu nổi. Cô cắm cả chùm móng tay nhọn hoắt vào mông
cậu ta. "Ấn xuống, mạnh vào, khỉ thật!"
Cậu ta dập xuống một cách thô bạo trong cơn co thắt cuối cùng, và công
việc hoàn thành. Một lát sau, cậu ồ ạt tuôn ra, và toan rút lui. "Cậu tính đi
đâu thế?" cô hỏi.
"Cậu chảy máu. Mình không muốn làm cậu đau".
"Cậu không làm mình đau".
"Thật không?" giọng cậu ta đầy nghi ngại.
"Thật là cái chắc rồi. Nào, làm lại đi. Nhanh lên, mình thích. Làm cho mình
đi, khỉ thật. Nhanh lên!"
Gần như chỉ sau một đêm, mụn trứng cá trên mặt cô biến hết và cô không
cần phải khoá cửa phòng ngủ nữa. Có ối bọn con trai, có ối xe hơi và lần
đầu tiên, mỗi sớm mai tới trường, một thế giới kỳ diệu lại mở ra với cô. Cô
quên khuấy cả trận đòn ccmẹ lẫn những điều bà nói. Hoặc giả cô nghĩ vậy.
Cho đến cái đêm mà đứa bé này ra đời.
Cô như đang chiến đấu để ra khỏi vùng sương mù. Cô mở mắt ra. Ánh sáng
chói chang vẫn rọi vào mắt cô. Cô đang nằm trên bàn đẻ. Cô chớp chớp
mắt, mà hình ảnh qua mắt cô vẫn mờ ảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.