NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 368

"Mình nghĩ là nó ở với cậu, sẽ không nói gì đến cháu cả".
Sergei nói thẳng. "Đứa bé bị thiểu năng. Sue Ann cho là lỗi tại mình".
Anh giơ cả hai tay lên. "Với thời gian, đứa bé sẽ ổn thôi".
Dax lặng thinh hồi lâu. "Có khi thế lại hay. Ít nhất thì hàng ngày hai người
không phải nhìn mặt và tra tấn lẫn nhau".
"Thế còn cậu?" Sergei hỏi. "Người ta đồn là cậu lấy con gái tổng thống hồi
cậu ở Corteguay. Giờ thì lại đồn đại về cậu và Giselle d Arcy".
Dax cười. "Bao giờ người ta chẳng có cái gì đó để đàm tiếu?"
"Nhưng cậu không kêu mình đến chỉ để chuyện gẫu chứ?"
"Không. Mình nói vắn tắt thôi. Hôm kia, hình như bọn Đức đã bắt Caroline
De Coyne. Mình nghi là cô ấy bị nhốt trong tầng hầm của Royale Palace
Hotel mà tướng Foelder đã biến thành nhà tù riêng. Mình có ý định đưa cô
ấy ra".
Sergei huýt một tiếng sáo dài. "Cậu không đòi hỏi nhiều đến thế chứ? Cậu
nghĩ mình giúp gì được đây?"

Dax nhẹ cả người. Anh lại cầm điếu xì gà lên. Chỉ một thực tiễn là bạn anh
không từ chối đã làm anh yên tâm. "Bản doanh của cha cậu ở trong khách
sạn ấy. Mình phải biết cô ấy đang ở đâu. Một cách chính xác. Rồi mình
phải đưa cô ấy ra".
"Thế nếu bố mình không biết hoặc biết mà không nói cho mình thì sao?"
Dax nhún vai. "Thì bọn mình phải tìm cách khác vậy".
Sergei suy nghĩ một lát. "Rồi. Để xem mình làm được gì".
"Cám ơn".
Sergei cười khi đứng lên. "Đừng cám ơn. Cánh De Coyne cũng là bạn mình
mà".
Hai giờ sau, anh trở lại văn phòng Dax. "Tại sao cậu không bảo mình là cô
ấy bị giữ vì bị tình nghi là dính líu với một nhóm phá hoại cùng với
Robert?"
Dax nhìn anh. "Mình không biết".
Sergei chằm chằm nhìn lại. "Đấy là chuyện hệ trọng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.