NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 442

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 13 & 14

Bánh xe của máy bay khổng lồ chạm đất và Dax quay sang Mèo Bự ngồi
bên. "Chúng ta về nhà rồi".
Mèo Bự nhìn qua cửa sổ. Chiếc máy bay đang lăn bánh tới một nhà ga mới.
"Tôi không thích. Tôi thích đi biển hơn".
"Vì sao?"
"Từ biển vào, người ta thấy một đất nước bao la, còn từ trên không thì thấy
chúng bé nhỏ quá".
Dax cười. "Chúng ta có phải là nước lớn đâu".
"Tôi biết. Nhưng tôi không nghĩ thế. Tôi thích nghĩ chúng ta to lớn và
quan trọng".
Máy bay dừng lại, Dax cởi dây an toàn. "Thì Coterguay vừa to lớn vừa
quan trọng. Nhưng chỉ đối với chúng ta thôi".
Mặt trời chói chang làm họ nhức mắt khi bước ra. Ở chân cầu thang, một sĩ
quan bước tới, giơ tay chào. "Ông Xenos?"
"Vâng".
"Đại uý Maroz xin được phục vụ. Tổng Thống nói tôi đưa ông về gặp ngài
ngay".
"Cảm ơn đại uý".
"Chiếc limousine đang chờ ông" đại uý Maroz nói, dẫn họ qua các cửa sân
bay. "Đã thu xếp cho hành lý của ông rồi".
Với một cái vẫy tay, Maroz đưa họ qua hải quan để bước vào một sảnh đợi
lớn. Viên đại uý để ý thấy Dax dõi nhìn những bức mosaic khổng lồ trên
tường. "Đẹp, phải không ạ?"
Dax gật đầu. "Rất ấn tượng".
Viên đại uý cười. "Tổng Thống nói nó rất quan trọng đối với khách du lịch.
Sân bay phải để lại ấn tượng cho họ".
Dax nhìn xuống khu chờ. Chẳng mấy người, mà hầu hết mặc đồng phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.