NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 444

Dax ngạc nhiên. "Nhưng còn tìm kiếm thăm dò…"
Tổng Thống cười ngạo. "Cả cánh chuyên gia địa chất nữa. Cũng có thể mua
chúng được…"
"Nhưng…"
Tổng Thống mỉm cười. "Ô, họ đúng, thềm lục địa kéo dài suốt bờ biển
chúng ta. Song phải cách bờ ba trăm dặm và phải xuống sâu tới hai dặm. Ta
nghĩ kể cả cánh Yankee giỏi giang cũng chẳng tìm được giải pháp thực tiễn
để mà khoan xuống độ sâu ấy". Ông nhìn Dax. "Nhưng trong khi hiểu ra
điều đó, chúng sẽ tiêu nhiều đô la ở đây. Sẽ là một thúc đẩy lớn cho nền
kinh tế, và nó cũng làm cho cánh du lịch Mỹ biết đến chúng ta".
Ông đến bên cửa sổ, nhìn ra ngoài. Rồi ông ra hiệu cho Dax "Ở kia, trên
Ngọn đồi của Tình nhân, sẽ là địa điểm tốt để xây một khách sạn, phải
không?"
"Nhưng chưa có khách du lịch ạ"
"Sẽ có. Hãng hàng không Pan American đã tiếp xúc với tôi về địa điểm. Họ
cho cảnh quan sẽ là tuyệt vời".
"Và họ sẽ cung cấp tài chính chứ ạ?"
Tổng Thống gật đầu. "Tất nhiên".
"Và ai sẽ cấp đất ạ?"
Tổng Thống nhún vai, trở lại bàn. "Trước hết phải thu hồi đất, rồi sẽ cho họ
thuê".
"Ai sở hữu đất ạ?"
Tổng Thống nhìn Dax, mỉm cười. "Amparo".
Dax trở lại ghế, ngồi xuống. "Ngài đã nghĩ trọn mọi thứ, con không hiểu
ngài gọi con đến làm gì?"
"Anh rất quan trọng cho kế hoạch này. Anh là người duy nhất trong chúng
ta biết thế giới bên ngoài. Anh được bổ nhiệm đứng đầu Uỷ ban Quy hoạch
Du lịch".
Dax lặng thinh. Tổng Thống nhìn anh. "Tôi biết anh đang nghĩ gì – rằng tôi
là lão già bất tín, vô liêm sỉ. Có thể anh đúng. Nhưng tất cả những việc tôi
làm sẽ mang lại nhiều tiền, và sẽ nâng cao hơn mức sống ở Corteguay".
Dax đứng lên. Anh cười thầm với ý nghĩ về tên cướp già này đã bịp được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.