NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 446

và xe hơi!" cô hét lên trong tiếng rú của gió và động cơ.
Anh cười ngạo nghễ. Bao giờ cũng trúng phóc. Dù họ khuê các đến đâu, dù
cho những điều khích bác về người Mỹ thế nào, chỉ cần để họ ngồi bên anh
trên hàng ghế trước. Bất kỳ là cái gì – tốc độ, cảm giác mạnh, mùi của
giống đực phả ra…đều không bao giờ trật. Anh lại nhìn cô. Có một chỗ bên
đường, khoảng gần chỗ ngoặt tới và không nghi ngờ gì nữa, là cô đã sẵn
sàng. Cô đổ vào anh, hầu như trước khi anh kịp tắt máy, các ngón tay cô
quờ quạng như điên d.ai trên những chiếc khuy không hề có. Anh kéo
phecmơtuya xuống, cô thở hổn hển khi tuổi thanh xuân và sức sống của anh
bật tung. Rồi cặp môi ướt của cô phủ lên anh.
Mặt trời lặn sau Antibes khi chiếc xe rúc mũi ra đường. Cô trang điểm lại
với chiếc gương ở trong xe, và bắt gặp mắt anh khi tô môi xong. Cô ngả
người trên ghế. "Em không mong anh tin, nhưng đây là lần đầu tiên em bất
tín với chồng".
Jeremy im lặng. Câu trả lời là không cần thiết. Nếu đây là lần đầu tiên thì
bằng vào cách của cô, anh chắc chắn sẽ không phải là lần cuối cùng. "Anh
không tin à?"
Cô lấy điếu thuốc lá trên miệng anh, rít một hơi, trả lại miệng anh, rồi từ từ
nhả khói. "Em cũng không hiểu mình nữa. Em chẳng hiểu cái gì đã vào
trong em".
Anh cười. "Anh hiểu. Là anh đấy".
Cô cũng cười. "Đừng đùa nữa. Chuyện nghiêm chỉnh đấy".
"Anh có đùa đâu".
Cô nhìn đồng hồ. "Đến đấy mấy bao lâu hả anh?"
"Anh không biết. Còn tuỳ vào chúng ta làm thủ tục hải quan nhanh hay
chậm. Có thể là hai giờ".
"Hai tiếng đồng hồ?" giọng cô thoáng chút hốt hoảng.
"Có ai lục vấn đâu?"
"Chồng em. Anh ấy không thích em đi một mình với anh".
"Anh đã mời hắn cùng đi. Nhưng hắn bảo thích đi thuyền buồm với những
người khác hơn".
"Chuyện ấy thì không sao, nhưng anh ấy vẫn muốn biết vì sao chúng ta đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.