NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 465

hộ chiếu cho bà ấy. Tôi có cần lấy một lệnh cấm của toà để ngăn ông không
được tiếp xúc trực tiếp với bà ấy không?"
Von Kuppen căm hờn nhìn Dax rồi quay sang Jeremy "Ông đã làm gì cô
ấy?" hắn cay đắng hỏi. "Chúng tôi chưa bao giờ lục đục trước khi ông xuất
hiện".
"Nếu ông tin như thế thì ông bệnh nặng rồi" Jeremy quay đi và bảo với cha
"Vào nhà đi, cha. Con cần một bữa sáng ra trò".
Họ để lại Von Kuppen và cánh cảnh sát ngoài sân. Vài phút sau, họ nghe
tiếng xe ra khỏi cửa. Khi hết tiếng xe, ông bố nhìn Jeremy "Con đưa cô ta
ra khỏi khách sạn phải không?"
"Vâng"
"Tại sao con lại làm một điều ngu xuẩn đến thế?"
Jeremy nhìn Dax "Có ảnh, đúng không?"
Dax gật đầu rồi lấy ra. Jeremy đưa cho cha mà thậm chí không liếc xuống
những tấm ảnh nữa. Ông già mở chiếc phong bì rồi trân trân nhìn. "Lạy
Chúa!"
"Chưa hết đâu, cha. Khi đến khách sạn, con thấy hắn còng tay cô ấy trên
giường. Con bảo nó bệnh hoạn là vì thế đấy".
Cha anh nói giọng biết ơn. "Thật may mắn vì Dax đang ở đây và lôi chúng
ta ra khỏi vụ lôi thôi này, không thì chẳng biết nó sẽ đi đến đâu nữa".
"Cha không cho là con có nghĩ về điều đó à? Cha cho là con thích làm tổn
hại đến việc Jim vào quốc hội à?"
"Jim?" ông quắc mắt. "Cha tưởng bây giờ thì con đã hiểu?"
"Hiểu gì cơ ạ?"
"Vì sao cha bảo con đừng nhận các công việc khác. Không phải Jim vận
động tranh cử vào Quốc hội. Mà là con!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.