NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 466

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 17 & 18

Robert đang đọc báo khi Denisonde bước vào căn hộ nhỏ, chiếc túi đi chợ
gần như rỗng không lõng thõng trên tay. Cô dừng ở cửa. "Anh về sớm?"

Anh không rời mắt khỏi tờ báo. Cặp môi vẫn còn vặn vẹo vì đang chật vật
dịch tiếng Hebre sang tiếng Pháp. Cuối cùng anh hoàn tất được một câu và
nhìn lên "Ở văn phòng chẳng có gì để làm, họ cho anh nghỉ buổi chiều".
Denisonde đi vào bếp. "Tờ France-Soir mới mua em để trên bàn cạnh
giường anh đấy".
"Cảm ơn" Robert đứng lên, rồi như không muốn chứng tỏ mình quá thèm
báo chí, anh hỏi "Hôm nay em thế nào?"
Cô nhún vai. "Như mọi ngày. Em chắc chắn gã bán thịt hiểu tiếng Pháp,
nhưng hắn vờ như không biết. Hắn bắt em nói tiếng Hebre, rồi sau khi cười
thoả thuê, bảo em là hắn chẳng còn tí thịt nào".
"Nhưng tem phiếu bắt đầu có hiệu lực từ hôm nay mà".
"Em cũng bảo gã hàng thịt thế. Hắn bảo là em biết thế, hắn biết thế, nhưng
ai đó quên không bảo con bò thiến như thế".
"Em kiếm được cái gì?"
"Khoai và một miếng thịt cừu béo".
"Em lại mua chợ đen à?"
"Anh lại thích chỉ có khoai luộc thôi à?"
Robert lặng thinh, rồi khi nói thì thật chua chát. "Cánh Ả Rập không ưa
chúng ta ở đây, nhưng họ cứ bòn rút chúng ta".
"Cánh Ả Rập không phải là những người duy nhất không muốn chúng ta ở
đây".
"Bây giờ thì khác rồi, vì người Anh đã đi".
"Em nghe thế vài tháng nay rồi" Denisonde mệt mỏi gạt mớ tóc trên mặt.
"Vả lại, em có nói về người Anh đâu".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.