NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 484

Anh bắt gặp cặp mắt cô trong gương. "Bảo Mèo Bự, anh ấy sẽ làm cho em
bất cứ thứ gì em thích".
"Chúng mình uống cái gì trước bữa trưa nhỉ?" cô hỏi. "Thứ cocktail ấy. Em
thích".
"Martini".
"Ngon lắm. Bọn Mỹ biết pha rượu đấy. Họ không phải chỉ nốc thứ rhum
nguyên thổ".
"Cẩn thận. Nó dữ đấy. Nó len lỏi vào em, phủ sương trong đầu óc em và
làm cho lưỡi em dẻo luôn".
"Em uống ba ly trong bữa trưa" cô nói. "Nó chẳng phiền hà gì em cả. Em
chỉ thấy khoẻ". Cô đi ra.
Dax mặc áo choàng vào rồi ra phòng khách. Amparo cầm ly martini, nhìn
xuống đại lộ Công Viên. "Đông quá", cô nói.
Anh gật đầu "Chỉ thành phố này thôi dân số đã gấp ba Corteguay rồi".
"Họ sống và làm việc cùng nhau. Không có chiến tranh ở đây, không có
bọn cướp ở trên núi".
"Không có, theo ý nghĩa của chúng ta, nhưng họ lại có những bất ổn khác.
Tội phạm của họ là vấn đề xã hội, chứ không phải chính trị".
Amparo nhìn ra cửa sổ. "Ai cũng có xe, thậm chí người nghèo nhất". Cô
cạn ly. "Em cứ tôi Mexico thịnh vượng, mà không bén gót nơi này. Bây giờ
thì em bắt đầu hiểu khi cha em nói rằng chúng ta còn cả một đường dài
phải đi". Cô bỗng hỏi "Em uống ly nữa được không?"
"Anh hộ tống em, chứ không quản giáo em". Anh chờ Mèo Bự mang rượu
đến cho cô, rồi tiếp "Đừng uống nhiều quá, chúng ta có một bữa ăn quan
trọng vào tối nay. Sẽ không tạo được ấn tượng đẹp nếu em lăn ra ngủ giữa
chừng".
"Em không ngủ lăn ra đâu" cô cáu bẳn, mặt ửng hồng.
"Anh chợp mắt một chút. Em cũng nên làm thế đi".
"Em không buồn ngủ".
"Tuỳ em. Công chúa cho phép chứ ạ?"
"Anh không phải châm biếm" cô theo anh vào phòng ngủ, nhìn anh duỗi
dài trên giường, rồi làm một tợp. "chiều nay, anh ở với mụ Đức ấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.