NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 53

Roberto. Tôi nhìn những người khác. Họ đang rất thích thú. Một giây sau
Manuelo quay sang và đổ xuống người đàn bà gần hắn nhất. Tôi nghe thị
làu bàu khi khoá hai đùi quanh hắn. Lại một tiếng kêu nữa và Mèo Bự lao
vào với một thị khác.

Tôi lại quay nhìn Roberto. Hai đứa rập rình trong một vũ điệu vô nhịp kỳ
quặc. Tôi thấy một sự kích thích râm ran trong mình. Tim tôi đập như trống
làng và một nhói đau kỳ lạ lan ra từ háng tôi. Miệng tôi bỗng khô cong.
Tôi không thở được .

Roberto bỗng rú lên, vật vã một cách điên dại như thể cố thoát cơn ghì xiết
của người đàn bà. Sửng sốt, tôi cảm thấy mình trượt đi, vội tóm lấy một
cành cây, nhưng đã quá muộn. Tôi rơi từ trên cây xuống gần như ngay dưới
chân họ.

Manuelo lăn ra và nhìn tôi. "Trật lấc!"
"Đồ nói dối!" tôi quát lên.
Mèo Bự quay đầu lại. "Cậu phải gác con đường cơ mà".
"Đồ nói dối!" tôi quát lên, lao và người đàn bà gần nhất, đít nhấp nhổm, bắt
chước vũ điệu của Roberto. "Tôi cũng muốn hiếp một con!"
Mèo Bự lôi tôi lại. Tôi vùng vẫy. "Buông ra! Buông tôi ra!".

Tôi vần còn đang nhấp nhổm một cách cuồng dại khi bị Mèo Bự nhấc bổng
khỏi mặt đất. Tôi vùng vẫy và đấm túi bụi vào mặt hắn. Tôi khóc. "Nếu tôi
đã đủ lớn để giết người thì tôi cũng đủ lớn để hiếp đàn bà! Tôi chẳng kém
gì Roberto cả!".

Nhưng hai cánh tay Mèo Bự đã ghìtg sát vào bộ ngực nhễ nhại mồ hôi của
hắn. Tôi ngửi thấy đầy mùi mô hôi của đàn ông và bỗng cơn sốt vùng vẫy
trong tôi biến mất.

Tay hắn nhẹ nhàng xoa đầu tôi. "Thôi nào, con gà trống nhỏ của tôi" hắn thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.