NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 560

ảo ảnh.
"Cảm ơn ngài" Dax trịnh trọng nói. "Tạm biệt".
Cửa xe đóng lại, và Tổng Thống mất hút sau rèm, khi chiếc xe to đùng lao
đi, để lại luồng bụi phía sau. Dax nhìn theo cho đến khi nó mất hút, rồi
quay trở lại nhà ga.
Chiếc máy bay vòng trên bờ biển rồi hướng vào đất liền. Khi đèn tín hiệu
không hút thuốc tắt, Dax rút một điếu ra. Cô tiếp viên dừng lại bên ghế anh.
"Ông Xenos? Người đưa thư này muốn tôi sẽ đưa cho ông khi chúng ta cất
cánh".
"Cảm ơn" Dax mở chiếc phong bì và chằm chằm nhìn xuống tờ giấy.
"Dax! Em xin lỗi. Tha lỗi cho em, Amparo".
Từ từ, anh xé nó ra thành những mảnh vụn tí tẹo rồi nhét vào gạt tàn. Anh
châm thuốc rồi nhìn ra cửa sổ. Máy bay đang tiếp cận vùng núi. Anh nhìn
xuống những ngọn núi xanh biếc, lởm chởm, đỉnh núi phủ đầy tuyết của
Corteguay, chợt đôi mắt tràn lệ.
Dax có thể không bao giờ thấy lại chúng nữa.

Chương 12

Bà chủ vẫn rất hấp dẫn, Jeremy nghĩ thế, ở vào giữa cái tuổi bốn và năm
mươi, nhưng vẫn còn giữ rất nhiều dấu vết của một sắc đẹp mê hồn mà
chắc chắn bà từng có hồi trẻ. "Đến dự tiệc cocktail đi" Dax nài nỉ "bao giờ
cũng có những nhân vật thú vị ở nhà bà Fontaine". Vì cũng chẳng có gì
hơn để làm cho đến cuộc hẹn ăn tối, Jeremy đã đến.
Dax nói đúng. Có nhiều nhân vật lý thú ở đây. Một pha trộn vừa đủ đẹp
giữa các chính trị gia, nhà ngoại giao, nhà văn, nghệ sĩ, người mẫu và nhà
giàu. Đấy là một salon rạng rỡ và bằng vào cách ngẫu nhiên thật vui vẻ của
tất thảy mọi thứ, Jeremy cho rằng bà chủ đã tổ chức những bữa tiệc kiểu
này từ lâu.
"Thật hấp dẫn" người đàn ông bên trái anh nói "trong cái cách mà người
Mỹ các ông bầu một Tổng Thống mới và cho đến khi ông ta nhậm chức thì
Tổng Thống cũ vẫn hoàn toàn nguyên nhiệm. Nghĩa là vẫn được quyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.