NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 79

"Cháu bơi".
"Đi lên!"
Tôi toan đứng dậy nhưng lại vội thụp xuống nước. "Ném cho cháu cái
quần".
Người lớn tuổi liếc nhìn hai đứa con gái. "Quay đi", ông ra lệnh.
Tôi đứng lên lội vào bờ.
"Mày có một mình à?" Người đàn ông trẻ tuổi hỏi.
"Không, thưa ông" tôi cầm chiếc quần anh ta giơ ra. "Cháu đi cùng với
bố".
"Bố mày đâu?"
"Thưa ông cháu không biết. Bố cháu vừa mới ở đây…"
"Đây rồi", Mèo Bự chui từ trong bụi ra, bộ mặt bự của hắn rạng rỡ trong
một nụ cười, để lộ những chiếc răng to tướng. Hắn bỏ mũ và cúi chào "José
Harnandez xin có mặt, thưa các ông".
Hắn đứng thẳng lên, vẫn toe toét. "Juan, thằng con trai tôi", hắn nói thêm,
ra hiệu về phía tôi. "Thằng nhóc thích nước".
Người lớn tuổi chĩa súng vào hắn. "Anh làm gì ở đây?"
Mèo Bự bước tới như thể không hay biết gì về khẩu súng đang chĩa về
mình. "Tôi và thằng con trai từ thung lũng trở về nhà. Ở Bandaya nhiễu
nhương quá. Cánh quân đội. Chẳng phải chỗ cho hai bố con yêu hoà bình
kiếm công ăn việc làm".
Mũi súng đã gần chạm bụng Mèo Bự. "Các người sống ở đâu?"
"Từ đây về mất một tuần. Các ông về đâu đấy ạ?"
"Estanza".
Từ Bandaya đến Estanza mất mấy ngày. Con đường rẽ xuống miền Nam,
vượt hai dãy núi. Đến đấy, chúng tôi có thể rẽ theo những đường mòn qua
rừng núi.
"Có thể các ông cho phép chúng tôi được đi cùng", Mèo Bự cúi đầu.
"Người ta nói ở đấy có bọn cướp".
Hai người đàn ông nhìn nhau. "Đúng", người trẻ tuổi nói. "Đại tá Guiterrez
bảo rằng đường có nhiều cướp lắm". Anh ta quay lại Mèo Bự. "Ngựa của
các người đâu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.