NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 81

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 13 & 14

Tôi ngồi ở cửa sau xe, quay lưng lại với hai đứa con gái trong khi Mèo Bự
ngồi vào ghế xà ích cùng với ông Moncada. Diego cưỡi ngựa đen lớn đi
bên c.nh, khẩu súng trường đặt hờ hững ngang yên. Moncada làm nghề
trồng trọt, ông đi đón hai con gái ở nhà ông bà ngoại chúng về.
Tôi mệt mỏi duỗi chân ra, một tay bám lấy thành xe để khỏi bị văng ra nếu
như có chợp đi. Tôi nhìn lên trời. Đã tối hẳn. Sẽ phải dừng lại thôi, vì đi
đêm trên đường thì quá nguy hiểm.
"Ở chỗ rẽ tới có khu rừng nhỏ", Diego nói. "Chúng ta có thể nghỉ đêm ở
đấy".
Chiếc xe dừng
lại trên bãi cỏ. Mèo Bự nhảy xuống và kéo tôi theo. "Nhanh lên, kiếm củi
đốt lửa, trước khi các tiểu thư bị cóng".
Tôi ngạc nhiên nhìn hắn. Mèo Bự chẳng bao giờ quan tâm đến ai cả. Chỉ
chính hắn ta thôi. "Quơ nhanh lên!" hắn quát.

Tôi bắt đầu lượm củi. Liếc lại, tôi thấy Mèo Bự đang đỡ hai cô bé trên xe
xuống. Khi tôi ôm củi trở lại thì ngựa đã được buộc bên góc cây, đang gặm
cỏ. "Ông muốn tôi để củi ở đâu ạ?" tôi hỏi.

Ông Moncada ra hiệu chỗ đất trước mặt, nhưng Mèo Bự ngăn lại. "Thưa
ông, gần đường cái, lửa ở đây thì lộ quá. Nó có thể là một hấp dẫn đối với
các vị khách bất đắc dĩ".

Ông Moncada nghi ngại nhìn Diego. Anh ta gật đầu.
Mèo Bự bước sâu vào trong trảng. "Tôi cho là ở đây thì hơn".
Tôi ném củi xuống chỗ Mèo Bự chỉ. Khi tôi trở lại với một ôm củi nữa thì
lửa đã bập bùng. Tôi mệt lử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.