NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 83

"Thế mày còn chờ gì? Đi lấy nước như bố mày bảo đi".
Tôi lặng lẽ quay đi, nghe được hắn hỏi hai cô gái. "Nó nói cái gì thế?"
"Không", Marta trả lời.
"Nên tránh xa nó ra".
Mèo Bự đang chờ tôi. "Nhanh lên. Bọn họ càng ăn sớm thì càng ngủ sớm".
"Cậu sẽ làm gì?" tôi hỏi.
"Lấy ngựa. Chúng ta có thể về đến nhà trong vòng hai ngày. Hơn nữa, tớ
ưng con hắc mã này quá".
"Không dễ đâu" tôi nói. "Diego không tin chúng ta đâu".
Mèo Bự mỉm cười. "Tớ sẽ giết hắn".
Có tiếng động trong bụi cây phía sau, và Diego từ trong bụi bước ra, súng
trường lăm lăm. Chả lẽ hắn không bao giờ rời khẩu súng?
Mèo Bự lau tay vào quần. "Tôi vừa xuống rửa tay".
Có tiếng động nào đó trong đêm đánh thức tôi dậy. Tôi lăn đi trong chiếc
chăn ông Moncada cho mượn và hé nhìn Mèo Bự. Hắn nằm ngủ, ngáy nhẹ.
Tôi quay đầu dõi tìm Diego. Hắn không có trong chăn.
Tôi liếc về phía chiếc xe, nơi ông Moncada và hai con gái đang nằm ngủ.
Không có âm thanh gì vọng từ đó. Tôi nằm lặng thinh một lát. Có lẽ Diego
đi xả bầu tâm sự.

Tôi lại nghe có tiếng ngựa hí vang và quay đầu lại, kịp thấy Diego lặng lẽ
lẻn đến bên chiếc xe, súng đã lên cò, sẵn sàng.
"Suỵt!"
Mèo Bự thức giấc hệt như con vật mà hắn mang tên. Tôi lấy tay ra hiệu.
Mèo Bự lặn lại gần. "Hắn tính giết họ!" tôi thì thầm.
Mèo Bự không cử động. "Mặc hắn. Càng đỡ phiền cho ta".
Diego trườn lên phía trước xe, khẩu súng lồng qua vai. Tôi thấy hắn co hai
châN lại rồi bật thẳng ra, và một tiếng thét ré lên.
Diego bắn như điên khi ông Moncada bật khỏi thùng xe. Ông cố choảng
hắn bằng báng súng và khi cả hai vật lộn với nhau bên thành xe thì Mèo Bự
nhào lên, chạy tới họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.