NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 85

lại ủng hộ hắn. Tất cả những gì của tên cướp sẽ đương nhiên thuộc về hắn
nếu như hắn giết tên cướp.

"Bố có việc gì không?" Từ trong xe một giọng nói sợ hãi gọi ra.
Tôi quên khuấy hai đứa con gái. Marta rụt rè thò mặt ra bên thành xe.
"Chúng ta thoát rồi!" ông Moncada xúc động kêu lên. "Đội ơn Chúa, chúng
ta đã thoát chết! Con người tử tế này, chẳng nề chính tính mạng của mình,
đã bảo vệ chúng ta trước kẻ ám hại này."
Một lát sau, hai đứa con gái trèo qua thành xe leo xuống. Chúng ôm lấy cha
mà hôn, mà khóc một cách sung sướng. Cuối cùng, ông Moncada quay về
phía chúng tôi, mặt rạng rỡ. "Giờ thì tôi hiểu tại sao Diego lại không muốn
bố con anh đi cùng chúng tôi!"
"Thưa ông, cũng là may mắn cho tất cả chúng ta", Mèo Bự trả lời. Hắn
quay nhìn tôi rồi nói với giọng của một người có tài sản. "Ra xem ngựa của
chúng ta có buộc cẩn thận không?"

Chương 14

Tôi vừa đổ xong bao cuối cùng vào thùng thịt bò thì chợt nhận ra hai đứa
con gái cũng ở trong nhà kho và đang nhìn tôi. Tôi đặt nắp thùng lên và bắt
đầu đóng đinh. Marta nói "Mai cậu về?"
Đấy là lời tuyên bố hơn là một câu hỏi. Tôi lắc đầu. Chúng tôi đã ở lại
trang trại của họ đến gần một tuần. Ông Moncada không muốn một mình đi
tiếp chặng đường và tôi cũng biết Mèo Bự đã đồng ý hộ tống ông. Nhất là
sau khi hắn được biết nhà chăn nuôi tốt bụng có cả một đàn gia súc và sẽ
tặng để đền ơn chúng tôi bốn thùng thịt bò muối tươi và cho mượn cả một
chiếc xe để chở.
Tất nhiên như vậy có nghĩa là Mèo Bự phải ký cược lại con hắc mã cho đến
khi chúng tôi trả lại chiếc xe. Vậy là hợp đồng đã được ký kết và chúng tôi
tiếp tục rong ruổi về Estanza.
Tất cả đã đêm ngày muối thịt bò để chuẩn bị cho chuyến đi. Tôi đóng chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.