NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 84

"Súng!" hắn gọi lại tôi. "Lấy khẩu súng!"
Hắn dừng lại bên hai người đang vật lộn, và tôi thấy một loé sáng trong
ánh trăng khi Mèo Bự rút dao ra, bổ xuống. Diego gập người lại như một
con dao xếp. Mèo Bự thúc mạnh đầu gối vào ngay dưới ngực Diego, rồi
tung người bật trở lại, dao lăm lăm trong tay. Khi Mèo Bự bật dậy thì lưng
ông Moncada đang quay về phía hắn. Mèo Bự giơ dao lên nhưng cũng
đúng lúc đó ông ta quay lại, súng trong tay.

Mèo Bự buông xuôi tay bên sườn. "Ông bình an chứ ạ?" hắn hỏi, giọng
quan tâm.

Ông Moncada nhìn hắn rồi nhìn xuống Diego. "Tên cướp", ông rủa. "Nó
toan giết tôi!".
"Thưa ông, may mà tôi thức giấc".
Ông Moncada mỉm cười. "Tôi mang ơn anh, anh bạn. Anh đã cứu sống
tôi".
Mèo Bự nhìn xuống. Lần đầu tiên hắn không biết nói gì. Nhưng một giây
sau lưỡi hắn lại dẻo liền. "Thưa ông, có gì đâu ạ. Đấy chỉ là chuyện nhỏ để
đáp lại sự hảo tâm của ông thôi".
Hắn bước tới bên Diego, lấy chân hất hắn lại. "Hắn chết rồi. Ông thuê thứ
người này ở đâu ạ?"
"Ở Bandaya. Người ta bảo là vùng núi có bọn cướp, đi một mình với hai
đứa con gái nhỏ không an toàn. Đại tá Guiterrez đã giới thiệu Diego. Hắn
từng làm trinh sát trong quân đội".
Mèo Bự nói thẳng thừng. "Hắn toan giết ông rồi cướp ngựa của ông . Hắn
ắt phải thèm con hắc mã của ông lắm".
"Con hắc mã?" ông Moncada ngạc nhiên. "Nó không phải của tôi. Ngựa
của hắn đấy".

Đôi lông mày của Mèo Bự dướn lên. "Vậy ạ?"
Ông Moncada gật đầu. "Chiếu theo pháp luật, bây giờ nó là của anh".
Mèo Bự nhìn tôi. Hắn mỉm cười. Đây là lần đầu tiên có một đạo luật nào đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.