NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 148

kéo, tôi đã cắt một mẩu vải trên ống tay áo của cô ta. Tôi sẽ đưa nó cho
thanh tra Japp để so sánh vài và bắt giữ cô ta. Người ta sẽ nói Scotland
Yard rất khôn ngoan.

Nữ bá tước Rossakoff ngạc nhiên nhìn anh và rồi bà ta rú lên:
- Nhưng, Niki, con trai tôi… Niki, con trai tôi, nó sẽ rất đau khổ…
- Ở Mỹ còn rất nhiều con gái.
- Không có ông thì mẹ nó đã vào trong nhà tù, cạo trọc đầu! Ôi, ông thật

là tuyệt vời, thật là tuyệt vời…

Bà ta nhảy lại, ôm lấy cổ Poirot và hôn thật lâu dưới cái nhìn có vẻ như

đánh giá của ông Higgs.

Con Cerbere vẫy đuôi.
Tiếng chuông cửa cắt ngang cảnh vui vẻ này.
- Japp! Poirot nói và gỡ tay người bạn ra.
- Tốt nhất là tôi nên tránh mặt sang phòng bên, đúng không? – Bà bá

tước gợi ý rồi biến mất.

Poirot định ra mở cửa thì ông Higgs gọi giật lại.
- Sếp! Xin sếp nhìn vào chiếc gương đã.
Làm theo lời khuyên của anh ta và anh giật mình lùi lại: mặt anh có vết

son môi.

- Nếu là Japp ở Scotland Yard thì anh ta sẽ hình dung là đã có chuyện tệ

hại…

     

* * * * *

     

Một tuần lễ sau, bà Lemon, thư ký riêng của Poirot, mang một tờ hóa

đơn vào gặp chủ.

- Xin lỗi ông Poirot, nhưng tôi có phải chi khoản này không? “Leonora,

người bán hoa. Hoa hồng đỏ, mười một livres, tám shillings, sáu xu gửi cho
bà Vera Rossakoff ở nhà hàng “Dưới địa ngục”.

Poirot mặt đỏ lên tận mang tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.