NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 387

“Ngược lại,” ông Wemmick nói, “tôi cảm ơn cậu, vì cho dù chúng ta

đang hoàn toàn nói chuyện riêng tư trong tư cách cá nhân, có lẽ phải nói nó
đã làm đầu óc tôi thanh thản, không còn bị Newgate ám ảnh nữa.”

Sau khi trò chuyện thêm một lúc nữa với tinh thần tương tự, chúng

tôi trở vào Lâu Đài và bắt gặp cô Skiffins đang pha trà. Nhiệm vụ nướng
bánh mì đầy trách nhiệm được giao phó lại cho Người Già, và ông lão đáng
mến chăm chú vào nó đến mức dường như với tôi ông cụ ít nhiều đang có
nguy cơ khiến đôi mắt mình tan chảy. Điều chúng tôi sắp thực hiện không
phải một bữa ăn trên danh nghĩa mà là một thực tế sống động. Người Già
chuẩn bị một đống lớn bánh mì nướng phết bơ, cao đến mức tôi hầu như
không thể nhìn thấy ông cụ đằng sau đống bánh trong lúc chúng đang được
nướng dần trên một giá sắt treo vào thanh đỡ cao nhất trong lò; trong khi đó,
cô Skiffins hãm một bình trà thật to, đến mức con lợn nhốt sau nhà trở nên
cực kỳ phấn khích, không ngớt bày tỏ mong ước được tham dự vào cuộc
vui.

Lá cờ đã được kéo lên, khẩu súng đã được bắn vào đúng thời điểm,

và tôi cảm thấy bị tách rời khỏi phần còn lại của Walworth cũng triệt để như
thể con hào quanh nhà phải rộng đến ba mươi foot và sâu cũng từng ấy.
Không có điều gì quấy rầy sự bình lặng tại Lâu Đài, ngoài những lần thỉnh
thoảng bật mở ra của hai cánh cửa John và Cô Skiffins: hai cánh cửa nhỏ
này là nạn nhân của một khiếm khuyết nào đó cứ thỉnh thoảng lại xảy ra,
làm tôi mất thoải mái một cách đầy thông cảm cho tới khi đã quen với
chuyện này. Từ cách bày biện sắp xếp chỉn chu ngăn nắp của cô Skiffins, tôi
đoán cô vẫn hay pha trà vào mọi tối Chủ nhật; và tôi cũng dám ngờ rằng đồ
cài áo cổ điển người phụ nữ đang mang trên người, thể hiện hình nhìn
nghiêng của một người đàn bà không đáng ao ước chút nào với cái mũi rất
thẳng và một vầng trăng đầu tháng, chính là một món tài sản có thể mang
theo người mà Wemmick đã tặng cho cô.

Chúng tôi ăn hết chỗ bánh mì nướng, uống hết trà, và thật vui được

thấy tất cả chúng tôi đều ấm áp, bóng nhẫy sau bữa tối. Đặc biệt là Người
Già, bóng như bôi dầu, có thể tưởng nhầm ông cụ là vị thủ lĩnh già của một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.