NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 385

theo người. Cách cắt may từ eo trở lên của chiếc áo người phụ nữ đang mặc,
cả đằng trước lẫn đằng sau, làm thân hình cô trông giống hệt như cái diều
của một cậu bé; và tôi có thể nói chiếc váy của cô có phần hơi thái quá trong
sắc cam của nó, và đôi găng tay cô đi có màu lục hơi quá đậm. Nhưng người
phụ nữ dường như là một nhân vật dễ mến, và tỏ ra rất trân trọng Người Già.
Không mất mấy thời gian để tôi khám phá ra cô là một vị khách quen của
Lâu Đài; vì khi chúng tôi đi vào và tôi đang khen ngợi Wemmick về cách
thức thông minh ông nghĩ ra để báo mình đã về với Người Già, ông liền đề
nghị tôi dành một khoảnh khắc chú ý tới phía bên còn lại của lò sưởi, rồi
biến mất. Ngay sau đó một tiếng cạch vang lên, và một cánh cửa nhỏ nữa
mở ra với hai từ “Cô Skiffins” trên đó; sau đó cánh cửa ghi “Cô Skiffins”
đóng lại và cánh cửa “John” mở ra; rồi cả “Cô Skiffins” và “John” cùng mở
ra với nhau, và cuối cùng đồng thời đóng lại. Lúc Wemmick quay lại sau khi
điều khiển những cơ cấu cơ khí này, tôi bày tỏ sự ngưỡng mộ lớn lao dành
cho chúng, còn ông ta nói, “À, cậu biết đấy, chúng vừa thú vị vừa có ích cho
Người Già. Và có thánh George chứng giám, có một điều cũng đáng nhắc
đến, đó là trong tất cả những người từng đến trước cửa nhà tôi, bí mật về các
lẫy kéo này chỉ có Người Già, cô Skiffins và tôi biết!”

“Và ông Wemmick đã chế tạo ra chúng,” cô Skiffins nói thêm, “bằng

chính hai bàn tay của ông ấy, từ ý tưởng do chính ông ấy nghĩ ra.”

Trong khi cô Skiffins tháo mũ ra (cô vẫn giữ nguyên đôi găng màu

lục trong suốt buổi tối như một dấu hiệu bên ngoài chứng tỏ có khách tới
nhà), Wemmick mời tôi cùng đi dạo một vòng quanh khu tư gia để thấy hòn
đảo này trông ra sao vào mùa đông. Nghĩ rằng ông ta làm thế để cho tôi cơ
hội được biết các cảm nghĩ tại Walworth của mình, tôi liền tranh thủ dịp
may ngay khi chúng tôi ra khỏi Lâu Đài.

Đã cẩn thận ngẫm nghĩ về chuyện này từ trước, tôi tiếp cận chủ đề

của mình như thể chưa từng đả động tới nó trước đây. Tôi cho Wemmick
biết mình đang lo lắng cho Herbert Pocket, và kể với ông ta chúng tôi đã gặp
nhau lần đầu tiên như thế nào, đã đánh nhau ra sao. Tôi nói qua về nhà
Herbert, về tính cách cậu, về chuyện cậu không có nguồn sống nào ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.