NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 208

bét và cái cằm bị toạc mất một miếng. Về đến nhà thì vừa gặp xe ông
chưởng lý đến; ông này đang khá bực tức.

- Thế nào, Xôbakiêvits cho bác biết những gì? Ông chánh án hỏi.

- Suốt đời, chưa ai đối đãi với tôi như thế bao giờ; ông chưởng lý đáp lại,
đầu cúi gầm.

- Có việc gì thế?

- Hắn chửi tôi một trận như tát nước vào mặt.

- Vô lý!

- Hắn bảo rằng tôi không làm tròn công vụ: tôi chẳng bao giờ tố cáo bạn bè,
trong khi các bạn đồng nghiệp của tôi cứ tám ngày lại gửi đi những bản cáo
giác người này, người nọ; rằng tôi phê chuẩn tất cả mọi hồ sơ qua tay tôi,
cả những cái không đáng tin cũng vậy.

Ông chưởng lý nom thật ảo não.

- Nhưng hắn nói gì về Tsitsikôp? Ông chánh án lại hỏi.

- Hắn nói gì à? Hắn gọi tất cả chúng mình là đồ đàn bà tồi, đồ ngu!

Ông chánh án bỗng đâm ra mơ màng. Vừa lúc ấy, một chiếc xe thứ ba đưa
ông phó tỉnh trưởng đến.

- Cẩn thận, các ngài ạ; vừa đến nơi ông ta đã nói ngay. Đã đích xác là một
quan tổng trấn được bổ đến rồi đấy.

Chưởng lý và chánh án đều đứng há hốc mồm.

“Tổng trấn đến đúng lúc quá, ông chánh án nghĩ thầm. Để làm lễ tân quan,
chúng ta sẽ dâng ngài một món cháo mà đến đích danh quỷ sứ cũng chẳng
nhận ra mùi mẽ gì! Ngài cứ việc mà lần cho ra cái mớ nát bét như tương
ấy!”

“Thật là họa vô đơn chí”, ông chưởng lý thì kinh hoàng nghĩ thầm như vậy.

- Thế là ai được bổ đến vậy? Có biết tính khí ông ta ra làm sao không?

- Đã biết gì đâu.

Vừa lúc ấy thì ông giám đốc bưu vụ hiện ra, ông ta cũng đi xe.
- Xin mừng quý vị. Chúng ta được một quan tổng trấn rồi đấy.

- Nghe nói thế, nhưng đã có gì chắc chắn đâu; ông phó tỉnh trưởng đáp.

- Chắc chắn cả mười mươi rồi; ông giám đốc bưu vụ cãi lại. Và tôi có thể
nói cả tên ngài với quý vị nữa: công tước Ôtnôzôrôpxki Tsêmentinxki.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.