NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 78

bếp chỉ tùy hứng mà làm và ném vào nồi bất cứ cái gì mà hắn vớ được: hồ
tiêu, bắp cải, sữa, jăm bông, đậu; chỉ cốt cho nóng, còn hương vị thì chẳng
cần gì. Trái lại, Nôzđriôp chẳng chút dè xẻn trong việc thết rượu. Canh
chưa dọn lên mà hắn đã rót cho khách mỗi người một cốc tướng porto
{

Vang nổi tiếng ở Porto nước Bồ Đào Nha

} và một cốc xôtecn {

Vang ngon

ở vùng Xôtecn, miền tây nam nước Pháp

} hạng nặng, vì trong các tỉnh của

chúng ta rượu vang Xôtecn hạng thường, không ai biết đến bao giờ. Hắn lại
bảo đem ra một chai Mađêrax {

Vang quý, sản xuất ở quần đảo Mađêrax

nước Tây Ban Nha, ở tây phần Địa Trung Hải

} “mà chưa bao giờ một vị

nguyên soái được uống”. Rượu Mađêrax làm tê liệt cả vị giác; biết rõ khẩu
vị của các nhà quý tộc thôn quê của chúng ta, bọn lái buôn đã làm cho thứ
vang này nổi vị bằng cách pha rum hay có khi pha cả rượu mạnh vào nữa,
với lòng tin chắc là dạ dày Nga thì cái gì cũng chịu đựng được. Hắn lại gọi
tiếp một chai vang đặc biệt mà hắn gọi là buôcginhông – sampanhông
{

Bourguignon là hình dung từ thuộc xứ Buôcgôn nước Pháp, nơi sản xuất

vang đỏ rất ngon. Champagnon là chữ do Nôzđriôp đặt ra để gọi rược sâm
banh. Nôzđriôp có thói đặt chữ ra để dùng, theo nghĩa riêng của mình

} và

theo lời hắn thì thứ đồ uống này có hương vị của cả hai thứ vang ấy. Hắn
rót cho khách từng cốc đầy tràn, mà chỉ tiếp mình một cách bủn xỉn hết
sức. Tsitsikôp liền đâm nghi và để mặc cho Nôzđriôp diễn thuyết hay tiếp
đãi ông anh rể, y thừa cơ đổ phắt cốc rượu vào đĩa ăn. Sau đấy, được dọn ra
một thứ rượu mạnh ngâm quả thanh hương trà mà theo lời Nôzđriôp thì
hương vị y hệt như thanh mai, khó phân biệt được, nhưng làm cho khách
phải hết sức hoảng hốt vì uống vào là ruột đau quặn dữ dội như bị thắt lại.
Cuối cùng thì khách nhấm nháp một thứ trà, tên đã khó nhớ mà người chủ
tiệc lại càng làm cho khó thêm bằng cách gọi đến mấy thứ tên khác nhau.
Bữa ăn đã xong, mấy cái chai đã cạn, nhưng khách ăn chưa hề có ý định
đứng lên. Dù có thế nào đi nữa thì trước mặt ông anh rể, Tsitsikôp cũng
không đả động đến cái việc mà y vẫn thiết tha. Việc ấy cần lúc thanh vắng
và thân mật. Nhưng mà ông ta cũng không có gì là nguy hiểm; ông ta lại đã
say bí tỉ và ngồi như cắm vào ghế, đầu gật gà, gật gù, sau cùng hiểu tình
trạng tuyệt vọng của mình, ông ta mới ngỏ lời cáo từ, nhưng giọng nói nhu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.