NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 76

Nôzđriôp ở giữa chúng, tựa hồ một người cha ở giữa bầy con. Cả bọn, vểnh
đuôi lên, - vểnh cái roi như những người sành chơi chó của chúng ta
thường nói, - và phi về phía khách. Độ một chục con đứng lên, đặt hai chân
trước lên vai Nôzđriôp. Con Ầm ỹ cũng tỏ tình hữu nghị như thế với
Tsitsikôp, rồi kiễng hai chân sau lên nó liếm vào môi y làm cho Tsitsikôp
phải khạc nhổ. Khách xem những con chó đặc sắc vì sức khỏe của bắp đùi;
quả thật là những chú chó đẹp. Rồi người ta đến thăm một con chó cái xứ
Krưm đã mù, và theo Nôzđriôp, thì sắp phèo đến nơi, dù mới hai năm
trước, vẫn còn là một con chó đẹp. Người ta xem nó: đôi mắt nó chẳng còn
nhìn thấy gì nữa rồi.
Sau đấy, người ta đi thăm cối xay gió. Trong cối thiếu mất cái bộ phận để
cắm cái thớt xay phía trên, cái thớt quay nhanh quanh trục cối mà người
mujik nói một cách rất đúng là nó bay bay ấy.
- Đến lò rèn đây rồi, Nôzđriôp nói.
Quả nhiên một lát sau thì thấy lò rèn. Họ cùng vào thăm.
Nôzđriôp chỉ một đám đất nói: - Đám đồng ấy nhiều thỏ rừng đến nỗi
không còn thấy mặt đất nữa; có lần tớ bắt được một con mà chỉ cần đưa tay
tóm lấy cẳng sau của nó thôi.
- Chú không bao giờ bắt được thỏ rừng bằng tay không cả! Ông anh rể vặn
lại.
- Thật đấy, tớ bắt hoàn toàn bằng tay không, Nôzđriôp đáp, rồi quay lại
Tsitsikôp nói: và bây giờ tớ chỉ cho cậu giới hạn của ấp tớ: một cái mốc và
cái hào hẹp.
- Đấy, biên giới của tớ đấy! Nôzđriôp nói; tất cả những gì cậu nhìn thấy bên
phía này là của tớ, mà cả bên kia cái mốc nữa, cánh rừng xanh xanh kia và
tất cả những gì ở sau ấy nữa cũng còn là của tớ.
- Cánh rừng là của chú từ bao giờ? Ông anh rể hỏi. Hay là chú vừa mới
mua chăng?
- Chứ sao, Nôzđriôp đáp.
- Lúc nào thế?
- Hôm kia; mà mua giá khá đắt cơ đấy.
- Nhưng hôm kia chú ở phiên chợ cơ mà?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.