NHỮNG MẢNH ĐỜI LUÂN LẠC - Trang 18

Đời sống đều đều, bình thản của Dự, nếu có thể, đã là một hạnh phúc cho
anh. Thành phố có những ngày nóng nung người. Căn nhà rông kín gió
bỗng trở nên chật hẹp, nóng như một cái lò bánh mì. Người anh vã mồ hôi
như tắm mỗi khi ở nhà. Ban đêm, Dự phải mang tấm vải nhựa ra trải trên
bãi cát để nằm, sau khi đã cẩn thận khoá chiếc xe gắn máy đặt bên cạnh.
Những đêm cúp điện, bãi biển chật kín người, nhiều gia đình nằm ngồi la
liệt hóng gió.
Một xã hội lộ thiên thu nhỏ, với nhiều tầng lớp khác nhau, có vẻ bình thản
trong cảnh màn trời chiếu đất. Người ta bàn tán uể oải về thời tiết, hạn hán
và lũ lụt xảy ra ở đâu đó, về nạn cháy rừng và động đất… trong tiếng trẻ
con khóc và người lớn dỗ dành, trong tiếng rao hàng của những đứa trẻ
lang thang đi bán lạc nấu, ốc luộc và đá lạnh.
Dự gọi một cô gái trẻ đến mua một bịch lạc nấu. Anh cảm thấy cô đơn giữa
đám đông người. Anh hỏi cô gái:
- Bán đắt hàng không?
Cô gái nhìn anh, giọng lí nhí:
Dạ, cũng đỡ. Sao đêm nào em cũng thấy anh xuống hóng gió có một
mình?.
Dự không trả lời câu hỏi của cô gái, nhưng anh ngạc nhiên vì thấy cô ta
quan tâm tới mình. Anh hỏi tiếp:
Dễ thương như em, sao không kiếm công việc ổn định mà làm, lại đi bán
dạo?
Cô gái nhìn anh, cười buồn:
- Gia đình em ở ngoài Trung nghèo lắm. Em theo tụi bạn mới vào đây
chừng tuần lễ, tụi bạn bày em làm đỡ việc này, vì mình đâu có vốn. Em là
con lai Hàn, cũng không có giấy tờ gì…
- Vào đây, em ở đâu?
Giọng cô gái trầm xuống:
- Tụi em thuê chung một chỗ ở trong heûm số…, ban ngày đi bán dạo, đêm
về sắp cá mè, đặt lưng xuống là ngủ như chết.
Dự cho cô gái một số tiền. Anh như nhìn thấy hình ảnh quá khứ của mình
lẩn khuất quanh đây. Những ngày tha phương cầu thực, cái đói, cái no đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.